I don’t care !

Cửa hàng game Nintendo nShop

gameboy89

V.I.P Member
I don’t care !

[imgalign=left]http://i509.photobucket.com/albums/s334/EverChangingConstant/i_dont_care.jpg[/imgalign]

Bên ly cafe nóng quen thuộc vào buổi sáng, cái không khí lành lạnh se se của khí trời Đà nẵng mấy ngày này thật dễ chịu.

Tui ngồi sau xe của thằng bạn ,duới lớp áo mưa dơi , chạy bon bon trên những con đường quen thuộc đến mức mà chỉ cần nhìn mặt đừơng , đã có thể biết con đường đó tên j, ngay ở khúc nào.

Hai đứa “đi đâu loanh quoanh cho đời mỏi mệt ” một lúc để kiếm quán ăn sáng, cái tật này ko bỏ đc, dù biết ở cái xứ này, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có như thế :bún , phở, mì quảng,…


Sáng nay, thay đổi ăn bánh canh, quán này bình thường ghét ăn lắm, 1 fần ko ngon lắm, 1 fần vì mấy em nhân viên quá tệ, mà thôi kệ, ko ai bán nên vào thôi. Quán này sau lưng trường tui, lúc xưa chuồn học anh vẫn hay leo trèo qua 2 địa điểm , 1 là bên góc đối diện chè Xuân Trang , 2 là sau lưng trường, vì ở 2 chỗ này có địa thế hiểm trở, thuận lợi cho việc leo trèo,của bọn tui, từ một anh chàng thư sinh yếu đuối, trói gà ko chặt , chuồn học và leo trèo nhiều to tay luôn,sức khỏe của tui tăng lên đáng kể, và khả năng quan sát , thăm dò tình hình cũng rất nhạy bén, nhớ lại cũng cảm thấy mình can đảm ghê, hehe

Ngày xưa tui có quen 1 cô bé, dễ xương lắm , xinh như mộng, ko fải là tui tán gái giỏi, thậm chí nói cho đúng là ko biết và ko hề nữa, hôm đó, đi trễ cỗng trường đã khóa kín, đúng trước trường nhìn xem tình hình giám thị đi giải lao, để tìm cách phi vào, khi thời cơ chín mùi, chuẩn bị làm công tác cách mạng thì 1 cô bé đứng trước trường em có vẻ rất buồn , và hình như muốn khóc , nếu ko có tui ở đó, có lẽ em đã như dậy rồi

Đến gần nhìn em 1 hồi , tự nhiên buột miệng hỏi sao em đứng ở đây, em nói đi đường xe lủng lốp , nhà em ở xa, cha me đông j đó, và hôm nay em có tiết kiểm tra,,,nhưng giờ ko vào lớp đc, thấy em tội nghiệp quá, tui nói em đi theo anh..anh sẽ giúp em, ..hì, hồi trước tui khờ ghê, nếu mà bây giờ tui đã dắt em đi đâu đó chơi luôn gồi,vào câu chuyện lại nhé, .. tui ra hiệu cho em đi theo tui, em làm thinh và đi theo , đến góc đường có tấm bảng ,nơi tui hay leo trèo vào trường, tui nói em leo đi, em nhìn tui ,sững sờ như tượng đá, tui thầm nghĩ Từ Hải đứng sao, thì em đứng thế như dậy đó, hì, tui quên mất em là con gái ko biết leo ..

Leo lên trước , và đưa tay ra, sau 1 hồi suy nghĩ , chọn mặt gửi vàng , rồi em để anh kéo em lên, đó là lần đầu tiên anh nắm tay 1 người bạn gái ,1 nguời bạn gái chưa quen biết. Nhưng ko sao, dù thế nào, giúp người thì giúp cho trót vậy . Tui nhắm mắt nhìn cô bé cướp đi cái nắm tay đầu tiên, mà tui thường nghĩ chỉ để cho nguời tui iu thôi , hì

Quá trình leo qua bức tường lưới thép B40 rất khó, em thì ko cao như tui, chân lại đi giày cao gót mới khổ chứ, công việc lôi kéo , và bưng bê cuối cùng em đã qua được hàng rào, nên tui làm nồt fần việc còn lại là gỡ tà áo dài trắng còn vướng lại trên rào lưới B40 ,em cũng lau tay và mặt tui bằng khăn giấy, vì mồ hôi và bụi bám lên mà, áo dài vướng còn có thể gỡ đc , chứ tình cảm mà vướng thì khó mà remove lắm,..

Từ đó cứ như thường lệ tui tuần nào cũng fải giúp em leo qua cái bức tường đó, tui thường nói đùa với em, là mình có thể làm hacker đc đó, tường cao như thế này , anh va em còn qua đc, huống j tường lửa ( firewall) em cười ánh mắt thật trong sáng và hồn nhiên, tui cũng thích nhìn ánh mắt đó, vì nó như 1 nụ cười, tui biết em vui, ,,

Nếu khoảng thời gian cứ trôi đi như dậy, nếu em ko fải đi xa, thì có lẽ tui còn có thể nhìn thấy đc ánh mắt đó,có thể cùng fóng máy bay khắp sân trường, em thường ghi những tâm sự j đó rồi gấp thành máy bay fóng đi, cái trò này là do tui fát minh ra , thấy cũng hiệu quả ghê, lúc nào buồn em fóng như vậy ,tui cũng tức cuời, vì có người tin mình nói là fóng máy bay, là fóng đi nỗi buồn đó. Lúc em đi, nó đã ko còn vui như trước nữa, em vẫn cười, tui cũng luôn vui vẻ nhưng có lẽ ai cũng hiểu có j đó ko vui, luyến tiếc , cảm giác đó, đã bị lãng quên từ lâu rất lâu rồi,,,

Nhiều lần nhìn lại những năm tháng đã qua, tui thật sự ko biết đã có tình cảm với 1 ai chưa, chắc là chưa, hay là đã rất nhiều lần sống trong lòng nó, rồi bị đánh mất đi hay sao, cũng ko quan tâm nữa, có rất nhiều điều như dậy xảy ra trong cuộc sống ,cứ đến lặng thầm và ra đi 1 cách lặng lẽ, thôi.. chỉ biết nhìn về fía trước và thầm nói: I don’t care .

P/s: Đọc cái này cảm giác cứ như là tự truyện :rolleyes[1]:, đọc thấy có nhìu cái zui zui, đem ra ae đọc chơi coi thế nào :happy[1]: !

[imgalign=right]http://photos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc3/hs596.snc3/31428_1138500880369_1762822991_263351_653029_a.jpg[/imgalign]
(jimmy)
 

Bình luận bằng Facebook

Pokémon Center

Pokémon Center Việt Nam

Cộng đồng Facebook của NintendoVN

Top