Truyện ngắn tiếu lâm: Cậu bé thiên tài

Cửa hàng game Nintendo nShop

banh_he90

Nấm bình thường
“Kính chào tất cả quí vị và các bạn đang nghe đài, đây là chương trình kể chuyện về khuya được phát sóng vào lúc 22h30’ tối thứ Bảy hàng tuần và được phát lại lúc 7h30’ sáng thứ Ba tuần kế tiếp trên làn sóng FM 99.9 MHz của đài phát thanh & truyền hình thành phố Hồ Chí Minh. Hôm nay, tôi xin kể các bạn nghe một câu chuyện li kì về tuổi thơ của một cậu bé đặc biệt.

Chuyện xảy ra vào ngày 16 – 03 – 19xx, đó là một buổi trưa trời nắng gắt gao. Nắng nóng cứ như thể ông Mặt Trời muốn đốt cháy hết mọi thứ vậy. Mọi vật dường như không buồn họat động. Trên những con đường vắng vẻ, thỉnh thoảng mới có một vài chiếc xích lô, ba bánh ì ạch lăn bánh trên đường. Nhưng trái ngược với không khí ảm đạm ấy, bên trong một bệnh viện phụ sản, mọi người đang cật lực, căng thẳng, khẩn trương và hồi hộp làm nhiệm vụ của mình. Bên trong một căn phòng dành cho sản phụ sắp sinh, ngoài những y bác sĩ xuất sắc nhất còn có những giáo sư, tiến sĩ, nhà văn, nhà báo, nhà nhiếp ảnh thậm chí còn có cả một truyền nhân đời thứ XVII của danh họa Leonardo da Vinci lặn lội từ Ý sang tận Việt Nam để họa lại hình hài cậu bé, người sắp “tét mắt” nhìn thế giới này. Ắt hẳn các bạn đang tự hỏi cậu bé này là ai mà lại có thể thu hút sự quan tâm của nhiều giới đến thế. Nguyên nhân: cậu bé không phải là một người bình thường, cậu ta là một thiên tài. Điều này đã được Khổng Minh Gia Cát Lượng tiên đoán trước. Trong một quyển sách của ông còn được lưu lại đến ngày nay có viết rằng: “sau ngày ta về miền cực lạc 1756 năm cụ thể là ngày Canh Thình, tháng Kỷ Mão, năm Canh Ngọ ở đất Nam sẽ có một thiên tài ra đời, làm thay đổi thế giới”. Qua nhiều cuộc nghiên cứu, các nhà khoa học đã xác định và quả quyết người ấy là cậu bé này. Thật vậy, ngay từ khi còn trong bụng mẹ cậu bé đã nghĩ ra một kế họach làm kinh thiên động địa để đánh dấu thời khắc ra đời của mình. Và rồi, giây phút cậu chờ đợi để khẳng định mình cũng đã đến. Vào lúc 2h00 trưa cậu bé đã được sinh ra trong sự hân hoan của mọi người. Cậu định cười ha hả rồi cất cao tiếng hát nhưng một điều bất ngờ, không nằm trong dự kiến của cậu, đã xảy ra. Do quá nổi tiếng nên những cặp mắt trần tục cứ thi nhau nhìn lấy, nhìn để, chiêm ngưỡng cậu không chừa một ngóc ngách nào. Bị xoi mói từ đầu đến chân, ngay cả cái vòi nước tự nhiên, niềm tự hào của đấng nam nhi mà Thượng Đế đã tặng cho cậu cũng không ngọai lệ. Chẳng những thế, nó còn là thứ đầu tiên được hiện hình trên bức tranh họa chân dung của ông họa sĩ nọ. Bất ngờ và chóang ngợp, khuông mặt hồng hào phấn khởi của cậu phút chốc hóa đỏ ửng vì ngượng. Và rồi việc gì phải đến đã đến, kế họach bị phá sản, cậu không còn cách nào khác ngòai việc sử dụng tuyệt kỹ thất truyền đã lâu là “Đại hồng lệ thủy” để rửa nỗi nhục này. Và một bài hát với những giai điệu trầm bổng, ca từ lãng mạn đã được thay bằng một ca khúc với giai điệu là những tiếng nấc và lời bài hát từ đọan dạo cho đến điệp khúc chỉ có mỗi từ “oe oe”. Chúng ta có thể gọi tạm hoặc gọi luôn tên của bài hát này là “Tiếng khóc chào đời”. Xin giới thiệu đôi chút về ca khúc này, nó là một tác phẩm kinh điển mà không ai trong chúng ta không biết đến và nó đã được chính đấng Thượng Đế tối cao viết lời và phổ nhạc. Quay lại với cậu bé, dù rất ấm ức và thất vọng nhưng ý chí của một “Nam tử Hán, tiểu trượng phu” đã vực dậy tinh thần của cậu, giúp cậu tận hưởng vị ngọt của cuộc đời đầy màu sắc này.

Sau khi chịu một thất bại ê chề tại bệnh viện phụ sản, cậu đã được đưa về nhà. Trái ngược hòan tòan với những gì xảy ra ở bệnh viện, về đến nhà, cậu gặt hái được rất nhiều thành công và niềm vui. Vừa qua cánh cửa được dán câu liễn “Ngũ Phúc Lâm Môn”, cậu đã được mọi thành viên trong nhà đón tiếp một cách nồng hậu. Ánh mắt ngây thơ như… con cáo già ngơ ngác cùng một nụ cười tươi tắn, hồn nhiên, trong “tối” nhưng không kém vẻ bí hiểm đã hốt hồn tất cả mọi người. Có thể nói, nụ cười ấy bí hiểm này không kém nụ cười của nàng Monaliza. Chính vì nhận thức được mình là một thành viên đặc biệt trong gia đình, là tâm điểm của mọi sự chú ý, nên cậu quyết định thực hiện một kế hoạch táo bạo đến sững sốt. Vào một ngày nọ, khỏang 17 tháng sau ngày cậu lọt lòng, một tin như sét đánh bên tai đã đến với thân phụ và thân mẫu của cậu. Cậu bé đã mất tích! Trong khi mọi người đang khẩn trương khởi động máy xác định vị trí tòan cầu để truy tìm vị trí của cậu thì thằng bé này đang tung tăng trên mọi nẻo đường trong chợ Hóc Môn. Chính vì khuôn mặt phúc hậu dễ thương của cậu mà ngày hôm ấy cả ngôi chợ đã bị tổn thất hơn 190 triệu đồng. Nguyên nhân là vầy, do dung nhan cậu quá sắc sảo, một số người đang chặt thịt heo đã lỡ tay nén phăng con dao chặt thịt vào thẳng những tấm lụa thượng hạn của cửa hàng đối diện. Sơ sơ như vậy thôi cũng đã tốn hơn 20 triệu đồng. Nhưng những tổn thất trên cũng không là bao vì những gì cậu bé làm mới là vấn đề. Do mọi người quá hâm mộ nét hồn nhiên, vô tư của cậu nên họ đã thi nhau ẵm bồng, hôn tới tấp rồi chuyền tay nhau. Bắt đầu từ những hàng rau, cậu bé được đưa đi, nhưng mọi người có biết đâu rằng cậu bé cũng đã bắt đầu “đưa tay, đưa tay em bứt cái cọng ngò, em ngắt cái cọng hành” và rồi cho vào một thiết bị cất giữ đồ đạc hiện đại và nhỏ xíu. Cứ thế, cậu bé được chuyền đi, chuyền đi cho đến khi chu du hết ngôi chợ thì cái túi ấy đã chứa gần như mọi thứ trên trên đời nhưng vẫn chỉ dài có 8 xăng-ti. Nếu cái túi ấy mà trút hết mọi thứ ra thì thừa sức mở một tiệm tạp phẩm. Lội bộ quãng đường khỏang 1210 cây… nhang thì cậu bé về đến nhà kịp lúc máy dò tìm vừa khởi động xong, bỏ lại sau lưng là một mớ hỗn độn do xe cộ mất tập trung va chạm vào nhau. Mọi người hớn hở ôm chầm lấy cậu bé hôn tới tấp. Sau khi đón nhận một lọat hôn ( Oh 1st kiss, 2nd kiss, …) cậu bé mở thiết bị giữ đồ ra và chia cho mọi người tất cả các thứ, từ những cọng hành lá rẻ mạt đến những miếng… vàng lá. Chưa ngừng ở đó, cậu còn mang một cành hồng thắm tươi sang nhà cô bé hàng xóm, người mà lúc này cũng mới có 17 tháng tuổi. Chuyện gì xảy ra thì chắc là các bạn cũng đã đóan được rồi – nụ hồng trao tay còn nụ kia thì dính má (há há). Đến đây ta có thể tóm gọn thuở ấu thời của cậu bé qua hai câu thơ sau:

Chập chững biết đi tiền đầy túi,

Bập bẹ biết nói tình đầy tim!

Đến lúc này thì thời lượng phát sóng dành cho chương trình tối nay cũng đã hết, xin hẹn gặp lại các bạn vào lần phát sóng tiếp theo. Xin chúc các bạn có một buổi tối ngon giấc.”

Vừa rồi là đọan trích nguyên văn những gì phát thanh viên nổi tiếng Bánh Hẹ đã kể trong chương trình phát thanh khuya tuần rồi, nếu bạn có nhu cầu đọc tiếp thì hãy liên hệ với anh để được đáp án. Chào tạm biệt!
 

Ice Cream 10A9

Nấm bình thường
Cái đó là có dấu đầy đủ rồi đó :))
Bot thì đi comment máy móc, spam để quảng cáo mấy thứ gì đấy của nó ấy chứ ko phải người dùng comment thật đâu :rolleyes[1]:
 

Bình luận bằng Facebook

Pokémon Center

Pokémon Center Việt Nam

Cộng đồng Facebook của NintendoVN

Top