[Truyện ngắn]Truy lùng tung tích võ hồn - Phần tiếp

Cửa hàng game Nintendo nShop




Trời đất bỗng dưng tối sầm lại, nổi cơn cuồng phong, sấm giật liên hồi, gió thổi như muốn lật tung mặt đất.

- Cái quái gì vậy? – Hàn Đao la lớn, lấy tay che mặt tránh khỏi những cơn lốc xoáy đang quất thẳng vào mặt mình.

- Chạy vào cửa hang, mau! Tàn Phi Kiếm vừa nói vừa phi thân nhanh như chớp, thoáng chốc đã tới ngay cửa hang trước mặt, gương mặt thất thần.

Hàn Đao bị lốc quật trúng bất ngờ, người chao đảo, văng xa mấy trượng. Trông Hàn lúc này thần sắc bơ phờ, một tay chống kiếm giữ thăng bằng, tay kia che mặt.

Trong cơn gió lốc, thoắt ẩn thoát hiện kẻ lạ mặt trong bộ đồ đen, râu dài nửa thân, tóc tai rậm rạp không khác gì 1 quái nhân.

- Ha ha ha, 1 tên ngu ngốc tự dẫn mình vào chỗ chết à? Vậy thì ngươi chết đi !!

Nói đoạn, hắn đưa tay thu gió, ánh mắt sắc lạnh trợn trắng rồi bất ngờ xuất chưởng về phía Hàn Đao. Bóng ảnh chưởng phát quang và như thu hút ngàn gió lốc tỏa ra uy lực kinh thiên động địa, đổ ập về phía mục tiêu. Hàn Đao dù choáng váng chưa dứt nhưng cũng nhanh tay đưa đao chém liền 1 phát làm đổ 2 thân cây to để chặn sức công phá và né sang 1 bên trong tích tắc. Ánh mắt Hàn Đao lộ rõ vẻ bàng hoàng.

Trong hang động cách đó không xa Tàn Phi Kiếm cũng trố mắt kinh hãi không kém. Sức mạnh của chiêu thức chưởng công kẻ quái nhân lạ mặt thi triển dù không quật thẳng vào cửa hang nhưng cũng đủ khiến nửa hang động rung chuyển dữ dội. Nếu không phải là cao thủ vô lâm thì ắt hản cả y và Hàn Đao đã mất mạng tự khi nào. Trong tích tắc, Tàn Phi chợt nghĩ “Ẩn Long hiệp khách là tên này sao? Nếu quả thực thế thì cả ta và Hàn Đao chưa chắc là đối thủ. Hàn Đao nguy to rồi, ta cũng phải lo giữ cái thân này thôi. Vĩnh biệt ngươi Hàn Đao, ta sẽ trả thù cho ngươi sau!”. Nói đoạn y tiến sâu vào bên trong hang động tìm lối thoát thân.

Uy lực của chưởng pháp do kẻ quái nhân thi triển khiến cây cối xác xơ, có vẻ như mọi cố gắng của Hàn Đao sắp trở nên vô ích. Hàn Đao vừa trụ thân gượng dậy thủ thế thì quái nhân kia đã phi thân lơ lửng trên cành cây ngay trước mặt. Hắn nhoẻn miệng cười đắc ý trước vẻ hoảng sợ của Hàn Đao và trông con mồi của mình đang thủ thế. Hét lên 1 tiếng lớn, quái nhân đưa tay tuốt bộ trảo thủ hình móng quái thú đen ngòm hướng thẳng vào tử huyệt của Hàn Đao. Hàn Đao vội đỡ và vận dụng gần hết uy lực để trả chiêu. “Không xong rồi, mắt ta không còn thấy gì nữa rồi” – Hàn Đao choáng váng trong tuyệt vọng.

Tưởng như cầm chắc cái chết thì giữa lúc ấy, mặt đất chỗ Hàn Đao đứng bỗng rung chuyển dữ dội. Quái nhân khựng lại 1 vài giây thì trong tích tắc, mặt đất tỏa ra 1 thứ khói sương đen kịt che kín quanh chỗ Hàn Đao đứng, và từ đó nứt ra 1 khe hở nuốt chửng Hàn Đao cao thủ. Vài tích tắc sau, mặt đất khép lại như chưa từng mở ra bao giờ.

Quái nhân điên tiết dụng tuyệt chiêu chưởng thẳng vào chỗ Hàn Đao biến mất, mặt đất vẫn không thấy động tĩnh gì nhưng cây cối xung quanh trúng chưởng đã ngã sụp trước mắt tên quái nhân. Tên quái nhân gầm lên, ánh mắt lộ rõ sự điên cuồng vì bị mất con mồi oan ức.

Hàn Đao đã bị hút sâu vào lòng đất, cầm chắc cái chết.

Nói về Tàn Phi Kiếm, càng đi sâu tìm đường thoát thân, chàng càng lạc vào 1 hang động sâu thăm thẳm. Khó chịu vì thiếu không khí, Tàn Phi Kiếm mệt mỏi dừng chân, tựa lưng vào mỏm đá thở hổn hển. Đỡ mệt được một chút, định tiếp tục tìm đường thoát thân thì âm thanh khô khốc phát ra từ mỏm đá mình đang dựa buộc Tàn Phi phải nhìn lại. Áp sát tai vào mỏm đá, tiếng động khô khốc ấy phát ra càng rõ ràng hơn.

“Cái quái gì trong này vậy” Tàn Phi Kiếm tự hỏi rồi tìm cách vào bên trong nhưng vô ích, chẳng có 1 khe hở nào để tìm đường vào được. Đá trong hang này không dễ dàng gì phá bỏ ẩu tả được, nhất là những nơi lần đầu đặt chân đến thế này. Nhưng tính tò mò khiến Tàn Phi Kiếm không chịu đừng yên, vì lỡ đâu trong này đang ẩn giấu vật báu Võ Hồn mà giang hồ mải mê tìm kiếm? Nhìn quanh, bất thần Tàn Phi Kiếm trong thấy 2 phiến đá to hình bát quái chập vào nhau. Tò mò, Tàn Phi tiến tới loay hoay tách đôi phiến đá. Lập tức, một cảm giác khó chịu lan tỏa cơ thể Tàn Phi, chàng thấy khó thở kinh khủng. Không lâu sau, Tàn Phi ngất lịm.

Tỉnh dậy, Tàn Phi thấy choáng váng mặt mày, đưa mắt nhìn quang cảnh xung quanh. Không gian tăm tối hư ảo, gió rít qua kẽ hang từng hồi thành những âm thanh thảm thiết rợn tóa gáy. Bức vách thư phòng kiên cố ngăn cách giữa 1 bên là căn phòng kín bưng phủ rèm tre nhọn hoắt kỳ dị và 1 bên là hang đá kiên cố dạng bát quái mà Tàn Phi đang đứng. Sau 1 hồi xem xét xung quanh, Tàn phi tò mò tiến về phía căn phòng kỳ lạ. Đằng sau những thanh tre là không gian u tối nhưng bị thu hút bởi 1 đốm sáng duy nhất phía trên cao, không rõ phát ra từ vật thể gì. Đánh liều, Tàn Phi bước qua những thanh tre, nhấn tay vào dấu bát quái trên cánh cửa đá. Cánh cửa rung lên 1 hồi và hé mở. Tàn Phi cẩn trọng bước vào, thủ thế thanh kiếm trong tay.

Bất ngờ, chủ nhân hang động đóng sầm cửa lại, rồi quay mặt đối diện với Tàn Phi. Đôi mắt của vị cao nhân sáng ngời chiếu vào vị khách lạ toát lên phong thái đĩnh đạc khác thường. Thần thái khác lạ của vị cao nhân khiến Tàn Phi vừa rợn người vừa cảm thấy tò mò cực độ nhưng tuyệt nhiên không hề sợ hãi.

Vị cao nhân đặt tay lên vai Tàn Phi Kiếm và bất ngờ dung nội lực thi triển thành 1 cột khí đỏ au đập thẳng vào cơ thể Tàn Phi. Tàn Phi đã thủ thế nên không bất ngờ mà trả chiêu nhanh như chớp. Không vội vã, Tàn Phi tận dụng nội lực sốc thẳng vào thanh kiếm làm thanh kiếm phát quang cháy sáng và từ từ đưa kiếm về phía đối thủ, miệng không ngừng nhả hơi tạo lửa cho thanh kiếm.

- Hỏa Phô Đoạt Mạng! Kiếm pháp ngươi vừa thi triển sẽ khiến ta suy kiệt và chấn động nội thương đấy! – Vị cao nhân lạ mặt cất tiếng nói và đỡ chiêu nhanh như chớp, toàn thân rung lên trước sức mạnh mà Tàn Phi Kiếm vừa thể hiện.

- Ngươi…sao ngươi biết ta thi triển Hỏa Phô Đoạt Mạng? Ngươi là đệ tử phái nào? Tàn Phi ngạc nhiên.

- Ha ha, bôn tẩu giang hồ không nhất thiết phải là đệ tử của 1 phái võ lâm. Ta chu du thiên hạ mấy chục năm nay chỉ tự học từ chính đau thương bản thân mình. Ngươi đã lạc bước đến hang động này, đấu với nhau ở đây chỉ ta là có lợi. Hơn nữa, ta không có ý hơn thua với ngươi, chỉ là muốn thử uy lực của Hỏa Phô Đoạt Mạng.

- Sao ngươi biết ta sử dụng kinh thuật này?

- Không cần thắc mắc, chuyện đó ngươi từ từ sẽ biết.

- Ngươi là kẻ năm giữ Võ Hồn? – Tàn Phi ngờ vực.

- Võ Hồn không phải là thứ dễ dàng để người đời nắm giữ, ngươi đánh giá ta quá cao rồi!

- Vậy cái gì đang phát sáng đằng kia? – Vừa nói Tàn Phi Kiếm vừa chỉ tay về ánh sáng phía trên cao.

- Là hư ảo.

- Hư ảo? Ta không tin? – Tàn Phi ngước mắt nhìn lên và bay về phía có ánh sáng.

Tiến gần về phía luồng sáng phát ra, Tàn Phi nhận thấy dường như từ luồng sáng kia có một lớp màng tuyết bao bọc, lững lỡ trôi.

- Ngươi có cố gắng cũng không chạm được vào nó đâu chàng trai trẻ! – Vị cao nhân vừa nói vừa cười đĩnh đạc.
Tàn Phi Kiếm ngạc nhiên khi nhận ra đúng như lời vị cao nhân kia nói, tất cả chỉ như 1 loại ảo ảnh đặc biệt, nó tỏa sáng từ đâu đến đây hệt như người ta soi gương thấy bóng của mình.

Nguồn: Fanpage Hội phát khìn vì TLBB

( Còn tiếp)
 

Bình luận bằng Facebook

Pokémon Center

Pokémon Center Việt Nam

Cộng đồng Facebook của NintendoVN

Top