Đã tròn 6 tháng kể từ khi Nintendo Switch 2 chính thức bùng nổ trên toàn cầu vào tháng 6 vừa qua. Mình - với tư cách là người kinh doanh - dĩ nhiên đã sở hữu nó ngay từ ngày đầu tiên: Một cỗ máy tuyệt vời, màn hình đẹp mê hồn, cấu hình mạnh mẽ chiến mượt các bom tấn AAA mà không còn rào cản phần cứng.
Thế nhưng, có một nghịch lý đang diễn ra với mình: Thay vì mang theo "siêu phẩm" 2025 đó trong ba lô mỗi ngày, mình lại làm một việc khá ngược đời: Lục lọi trong tủ đồ, tìm lại chiếc Nintendo DS đã trầy xước theo năm tháng, sạc pin và nhét nó vào túi.
Nhiều bạn chắc sẽ bảo mình lập dị, có máy xịn không chơi lại đi chơi cái màn hình rỗ hạt bé tẹo từ đời tống. Nhưng ở ngưỡng cửa của sự trưởng thành, khi công việc và trách nhiệm chiếm hết 90% tâm trí, mình mới nhận ra: Thứ mình cần lúc này không phải là đồ họa đỉnh cao, mà là sự "an toàn" và tiện lợi tuyệt đối.
Sự an toàn từ những điều quen thuộc
Khi đi làm cả ngày, đấu trí với đủ thứ việc, não bộ của mình gần như quá tải. Về đến nhà hay những phút giải lao, việc cầm lên một tựa game bom tấn trên Switch 2 với thế giới mở rộng lớn, đồ họa choáng ngợp đôi khi lại trở thành... gánh nặng. Nó đòi hỏi sự tập trung cao độ mà mình thì đã cạn kiệt năng lượng. Mình tìm về Nintendo DS vì nó mang lại cảm giác an toàn.
Mình biết rõ mình sẽ làm gì trong Tetris, Bomberman, mình thuộc lòng từng khúc cua trong Mario Kart DS. Không cần học lại cơ chế, không cần cập nhật patch, không DLC. Chỉ cần bật máy lên, những giai điệu 8-bit, 16-bit vang lên, và mình được trở về vùng an toàn của chính mình. Đó là sự chữa lành đơn giản mà công nghệ tối tân của Switch 2 chưa chắc mang lại được.
Định nghĩa lại "Handheld" (Máy chơi game cầm tay)
Switch 2 ra mắt, nó vẫn giữ DNA của Switch đời đầu: Một chiếc Console lai (Hybrid) nhưng to hơn, mạnh hơn. Và dĩ nhiên, nó cũng... cồng kềnh hơn. Chúng ta không thể nhét trần chiếc Switch 2 vào túi quần jean và đi cà phê! Hay chúng ta luôn phải nâng niu nó trong một chiếc túi chống sốc, trong ba lô to đùng vì sợ trầy cái màn hình tuyệt đẹp đó?
Với mình, Nintendo DS mới là định nghĩa chuẩn mực của Handheld.
Game sinh ra để "Chen ngang"
Cuộc sống người trưởng thành bị xé nhỏ bởi những khoảng thời gian vụn vặt: 15 phút chờ đón con, 10 phút đợi đối tác, 20 phút giải lao giữa giờ họp.
Game của Nintendo DS ngày xưa được thiết kế chính xác cho những khoảnh khắc đó.
Chiếc Switch 2 của mình vẫn nằm trang trọng trên Dock, kết nối với TV ở phòng khách để dành cho những tối cuối tuần thảnh thơi thưởng thức công nghệ đỉnh cao. Mình yêu nó, chắc chắn rồi. Nhưng trong balo đi làm của mình, đi theo mình qua những quán cà phê vội vã, những chuyến công tác dài ngày, vẫn sẽ là chiếc Nintendo DS cũ kỹ. Bởi vì ở giai đoạn này của cuộc đời, mình cần một người bạn tri kỷ hiểu ý, gọn gàng và "sẵn sàng" bất cứ lúc nào, hơn là một siêu sao hào nhoáng nhưng đỏng đảnh.
Còn các bạn thì sao? Đã lên đời Switch 2 hết chưa hay vẫn còn ai giữ chiếc DS/3DS bên mình giống mình không?
p.s: hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa được tạo nhanh, các bạn có thể không cần quan tâm vì mình không có nhiều thời gian chụp up lên pc
Thế nhưng, có một nghịch lý đang diễn ra với mình: Thay vì mang theo "siêu phẩm" 2025 đó trong ba lô mỗi ngày, mình lại làm một việc khá ngược đời: Lục lọi trong tủ đồ, tìm lại chiếc Nintendo DS đã trầy xước theo năm tháng, sạc pin và nhét nó vào túi.
Nhiều bạn chắc sẽ bảo mình lập dị, có máy xịn không chơi lại đi chơi cái màn hình rỗ hạt bé tẹo từ đời tống. Nhưng ở ngưỡng cửa của sự trưởng thành, khi công việc và trách nhiệm chiếm hết 90% tâm trí, mình mới nhận ra: Thứ mình cần lúc này không phải là đồ họa đỉnh cao, mà là sự "an toàn" và tiện lợi tuyệt đối.
Sự an toàn từ những điều quen thuộc
Khi đi làm cả ngày, đấu trí với đủ thứ việc, não bộ của mình gần như quá tải. Về đến nhà hay những phút giải lao, việc cầm lên một tựa game bom tấn trên Switch 2 với thế giới mở rộng lớn, đồ họa choáng ngợp đôi khi lại trở thành... gánh nặng. Nó đòi hỏi sự tập trung cao độ mà mình thì đã cạn kiệt năng lượng. Mình tìm về Nintendo DS vì nó mang lại cảm giác an toàn.
Mình biết rõ mình sẽ làm gì trong Tetris, Bomberman, mình thuộc lòng từng khúc cua trong Mario Kart DS. Không cần học lại cơ chế, không cần cập nhật patch, không DLC. Chỉ cần bật máy lên, những giai điệu 8-bit, 16-bit vang lên, và mình được trở về vùng an toàn của chính mình. Đó là sự chữa lành đơn giản mà công nghệ tối tân của Switch 2 chưa chắc mang lại được.
Định nghĩa lại "Handheld" (Máy chơi game cầm tay)
Switch 2 ra mắt, nó vẫn giữ DNA của Switch đời đầu: Một chiếc Console lai (Hybrid) nhưng to hơn, mạnh hơn. Và dĩ nhiên, nó cũng... cồng kềnh hơn. Chúng ta không thể nhét trần chiếc Switch 2 vào túi quần jean và đi cà phê! Hay chúng ta luôn phải nâng niu nó trong một chiếc túi chống sốc, trong ba lô to đùng vì sợ trầy cái màn hình tuyệt đẹp đó?
- Nó nhỏ gọn, nằm lọt thỏm trong lòng bàn tay.
- Thiết kế vỏ sò (Clamshell) huyền thoại: Chơi xong gập cái "bộp", nhét túi quần, đứng dậy đi về. Gọn nhẹ, quăng đâu cũng được, không sợ trôi analog, không sợ cấn màn hình.
Game sinh ra để "Chen ngang"
Cuộc sống người trưởng thành bị xé nhỏ bởi những khoảng thời gian vụn vặt: 15 phút chờ đón con, 10 phút đợi đối tác, 20 phút giải lao giữa giờ họp.
Game của Nintendo DS ngày xưa được thiết kế chính xác cho những khoảnh khắc đó.
- Mở ra là chơi: Thời gian boot game tính bằng giây.
- Tắt đi là xong: Gập máy lại là ngủ, tuần sau mở ra pin vẫn còn.
Chiếc Switch 2 của mình vẫn nằm trang trọng trên Dock, kết nối với TV ở phòng khách để dành cho những tối cuối tuần thảnh thơi thưởng thức công nghệ đỉnh cao. Mình yêu nó, chắc chắn rồi. Nhưng trong balo đi làm của mình, đi theo mình qua những quán cà phê vội vã, những chuyến công tác dài ngày, vẫn sẽ là chiếc Nintendo DS cũ kỹ. Bởi vì ở giai đoạn này của cuộc đời, mình cần một người bạn tri kỷ hiểu ý, gọn gàng và "sẵn sàng" bất cứ lúc nào, hơn là một siêu sao hào nhoáng nhưng đỏng đảnh.
Còn các bạn thì sao? Đã lên đời Switch 2 hết chưa hay vẫn còn ai giữ chiếc DS/3DS bên mình giống mình không?
p.s: hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa được tạo nhanh, các bạn có thể không cần quan tâm vì mình không có nhiều thời gian chụp up lên pc




