[Wii] Project Zero 2 - Deep Crimson Butterfly

Cửa hàng game Nintendo nShop

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Cánh bướm thẫm màu máu lặng lẽ bay trong màn đêm vĩnh hằng





Ha ha ha ha, AH ha ha ha ha
Em lại nhẫn tâm bỏ rơi chị lần nữa sao?



THÔNG TIN CHUNG

Project Zero 2 Deep Crimson Butterfly, còn được biết đến với tên tiếng Nhật là Zero: Shinku No Chou (零~眞紅の蝶~,"Zero: Deep Crimson Butterfly"), phát triển bởi Tecmo Koei và được phát hành bởi Nintendo. Tuy nhiên không hiểu sao nhà sản xuất hay phát hành tự dưng "nổi hứng" xén bỏ hết phần đằng sau, để cho tên game của bản Châu Âu chỉ vỏn vẹn Project Zero 2 Wii Edition, một cái tên quá nhạt nhẽo và đơn giản. Lạ lùng hơn là game không hề được phát hành tại thị trường Mỹ. Và hơn nữa, có lẽ nhà sản xuất hơi thiên vị thị trường Nhật vì tất cả những gì hay nhất của game đều tập trung ở bản tiếng Nhật, box art của bản Nhật nghệ thuật hơn, logo cũng vậy, và thậm chí là cả trang web chính thức của phiên bản Nhật cũng được đầu tư hơn. Game là phiên bản remake từ game Fatal Frame 2 Crimson Butterfly đã được phát hành trước đó nhiều năm trên hệ máy PS2 và Xbox. Tuy nhiên không chỉ đơn giản là remake, phiên bản này được cải tiến rất nhiều với gameplay mới dựa trên game Zero: Tsukihami no Kamen, một phiên bản Project Zero phát hành trước đó trên Wii, đồ họa và âm thanh cải tiến vượt trội, và tất nhiên, có những đặc điểm rất "Nintendo".
Thật sự thì những thông tin ngoài lề của game có rất nhiều điều bí ẩn và khó hiểu như chính game vậy.


Game kinh dị anh làm ít lắm, đếm đầu ngón tay.
Nhưng một khi đã làm thì ai cũng sợ chết khiếp, wiki mọc lên khắp internet.



CỐT TRUYỆN

Đặc sắc, cảm động. Câu truyện trong game xoay quanh hai chị em song sinh Mio (em) và Mayu (chị). Cả 2 rất thân thiết với nhau, và càng thít chặt hơn sau một biến cố xảy ra khi còn bé. Lúc đó cả 2 đang chạy chơi ở trong một khu rừng trên núi, một vị trí bí mật mà cả hai hay trốn đi chơi. Lúc đó Mayu đang đuổi theo Mio, nhưng có vẻ chếnh choáng, còn Mio thì vẫn mải miết chạy một mình không để ý. Không may Mayu trượt chân và "cày đất" rơi thẳng xuống vực, để lại di chứng là phần chân phải bị lệch khớp khiến cô khó khăn trong việc đi lại. Mio rất ân hận và đã hứa rằng sẽ mãi mãi ở bên Mayu để bảo vệ cô, sẽ không bao giờ bỏ rơi cô một lần nào nữa.


Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa
(Hề hề hề loli loli)

Nhiều năm trôi qua, lúc này cả hai từ 2 bé loli 10 tuổi dễ thương đã trở thành thiếu nữ 15 tuổi xinh đẹp. Nghe tin khu vực mà 2 chị em vẫn hay trốn đi chơi sắp bị "mở cửa xả lũ" để xây đập thủy điện nên quyết định đến thăm lần cuối, mong rằng sẽ phần nào ôn lại kỉ niệm xưa, thắt chặt tình chị em, nhưng số phận đã an bài. Cả hai đang ngồi tựa lưng vào nhau hồi tưởng quá khứ thì bỗng nhiên Mayu bị một con bướm lạ dẫn đi một cách vô thức vì cô có giác quan thứ 6 nhạy cảm, một con bướm màu đỏ thẫm, màu của máu. Một lúc sau Mio mới nhận ra chị mình "mắc câu" và chạy theo nhưng không kịp. Cả hai bị kẹt lại trong một ngôi làng bí ẩn đã biến mất trên bản đồ, không một vết tích, nhưng bỗng nhiên lại xuất hiện. Trong quá trình tìm đường thoát, cả hai phát hiện ra một bí mật khủng khiếp của ngôi làng được chôn sâu sau những rặng núi hiểm trở. Tại đây có một tục tế người sống man rợ, nhưng đặc biệt hơn lại là sinh đôi, nhằm cầu mong cho động đất không xảy ra (R U FKing kidding me?). Chính người nhỏ hơn phải bóp cổ người lớn hơn, vết thâm đỏ trên cổ người lớn hơn sẽ trở thành con bướm đỏ và bay lên thiên đàng, bảo vệ cho ngôi làng khỏi thiên tai, còn phần xác thì bị ném xuống một cái hố tự nhiên rất sâu trong làng. Hai người sinh đôi, một đại diện cho đất, một đại diện cho gió, sau khi tế lẽ sẽ nhập thành một và có sức mạnh rất lớn. Nếu không phải là sinh đôi thì buổi tế lễ sẽ thất bại.


Biến cố xảy ra quá bất ngờ giữa khoảng thời gian yên ả bình lặng

Liệu số phận của hai chị em sẽ ra sao? Liệu cả hai có kết thúc được lời nguyền tai họa của ngôi làng và thoát ra, hay lại kết thúc bi thảm như những cặp song sinh trước đó? Câu trả lời phụ thuộc vào người chơi vì game có tới 6 kết thúc.
Như vậy, về cốt truyện, mình không đào đâu ra một điểm sai sót để chê bai cả. Cốt truyện phức tạp, cảm động, sâu lắng, bí ẩn. Thậm chí có cả những forum, những wiki của fan lập ra nhằm suy luận, tìm tòi, cố gắng giải đáp những bí ẩn trong game, vì chúng không được "nói toẹt" ra trong game mà chỉ có những gợi ý rất nhỏ, liên kết chặt chẽ với những biến cố trong game. Tuy chỉ xoay quanh câu chuyện của 2 chị em nhưng cốt truyện vẫn mang nhiều ý nghĩa, một mặt đề cao tình cảm chị em, mặt khác lại lên án, chỉ trích những hủ tục của người cổ xưa. Khi chơi, bạn còn được tìm hiểu thêm về đời sống của người Nhật cổ, những bộ kimono cầu kì, quyến rũ, những con búp bê dễ thương nhưng ma quái, những buổi tế lễ quái dị, ...

GAMEPLAY

Sợ chết khiếp. Là một game kinh dị, thì gameplay của game tất nhiên sẽ phải tập trung vào việc làm cho người chơi ... sợ. Và thực sự, mình thấy dòng game Project Zero của Tecmo làm điều này tốt nhất, và lạ lùng nhất. Trong game, bạn điều khiển nhân vật ở góc nhìn thứ 3, dùng cảm ứng của Wii Remote để điều khiển góc nhìn và đèn pin lên xuống. Và mình có cảm giác là lịch sử đã lặp lại khi mà phiên bản PS2 lẫn phiên bản này đều có điểm chung là hệ thống điều khiến khá là dở hơi và phải mất một khoảng thời gian dài mới quen được. Lần đầu chơi game này mình đau cả khớp cổ tay do liên tục phải căng tay để giữ Wii Remote cân bằng, không thì nhân vật sẽ cúi gục xuống đất hoặc ngửa cổ hứng sung, hoặc xiêu vẹo nghiêng ngả các bên. Đến giờ mình đã hoàn thành game rồi mà mình vẫn phải cứng cổ tay khi chơi, chưa thể quen được. Tuy nhiên, nếu có ngẫm lại thì Tecmo đã làm đúng khi sử dụng hệ thống điều khiển này vì nếu dùng cảm ứng hồng ngoại thì mọi chuyện sẽ trở thành tai họa vì điều khiển ở góc nhìn thứ 3, dùng cảm ứng hồng ngoại thì chắc ung thư cổ tay luôn vì nếu không cẩn thận thì nhân vật sẽ quay mòng mòng, và đây là một game phiêu lưu, không phải game bắn súng.

Sự lạ lùng là ở đây. Cũng như các phiên bản Project Zero khác, nhân vật chính sử dụng một loại vũ khí nổi tiếng là chiếc máy ảnh "cổ lỗ sĩ" Camera Obscura, có khả năng chụp "những thứ mà đáng ra không tồn tại", hay nói thẳng ra là ma và những gì liên quan tới thế giới siêu nhiên cùng những kí ức đã tồn tại trước đó tại chỗ chụp. Khi kích hoạt bằng nút B, góc nhìn của game sẽ chuyển vào phần kính ngắm của máy (viewfinder). Chỉ số sức khỏe, loại phim và lens đang dùng cùng thanh năng lượng của máy sẽ hiển thị xung quanh. Ở góc trên cùng có một vòng tròn giống như radar hiển thị vị trí của hồn ma và đèn led đỏ nhấp nháy khi có cơ hội chụp được "Fatal Frame".

Chiếc camera obscura kì lạ.​

Khi chĩa ống kính vào hồn ma, người chơi có thể giữ Z để máy tự động "lock-on" vào hồn ma và theo sát nó, có thể nói nó giống như tính năng khóa mục tiêu trong các máy Canon Powershot gần đây, cho phép giữ tiêu cự vào mục tiêu. Điều này cực kì quan trọng vì khi kích hoạt máy, hệ thống điều khiển lộ rõ điểm yếu. Bạn vẫn có thể di chuyển tiến lùi, quay trái phải bằng analog, nhưng chĩa ống kính lên xuống thì lại dùng cảm ứng. Thậm chí khi nghiêng nhẹ Wii Remote thì máy cũng bị nghiêng theo, và cứ lắc qua lắc lại rất khó. Nếu cứ như phiên bản PS2, không có lock-on thì khó mà lết đến hết game. Trong quá trình lock-on, máy cũng sẽ tự nạp năng lượng và khi đầy, bạn có thể bấm máy và có bức hình "tuyệt đẹp" cùng năng lượng của con ma bạn chụp. Nếu chụp đúng lúc, bạn sẽ được thêm điểm và tăng sát thương lên con ma ví dụ như thời khắc Zero Shot, Close Shot, và mạnh nhất là Fatal Frame. Khi được Fatal Frame, bạn có thể chụp liên tục 3 combo liền lúc mà không cần đợi nạp đầy năng lượng và nạp phim, cộng với việc sát thương tăng đến gấp đôi.
Nhưng thật sự thì đối với mình, khi đối đầu với một con ma "khó nhằn", tuy sợ thì sợ thật, và rất căng thẳng, nhưng mình thử làm một trò, đó là vừa đấu với ma vừa ... bật rock metal. Kết quả: Phê như con tê tê. Cảm giác đó rất khó tả, cứ như bạn là một ... chiến binh bất khả chiến bại trong phim Hollywood, chiến đấu trong nhạc nền hoành tráng vậy. Nếu thích thì bạn có thể thử.


HÙ, sợ chưa?
Sợ á? :yaoming: ZERO SHOT!


Ngoài ra, để đối phó với những con ma "cứng đầu" hơn sau này, chiếc camera có thể nâng cấp bằng cách dùng số điểm có được sau bị "nã đạn" vào ma và nhặt được các Spirit Stone rải rác trong game, và lắp thêm các lens và "function" hỗ trợ. Dần dần mình càng có cảm giác đây không phải là sản phẩm của cuối thế kỉ 18 đến đầu thế kỉ 19 và thế kỉ 20, có lẽ nó là loại camera của Doraemon ở thế kỉ 22 với các tính năng quen thuộc của các camera hiện đại hiện nay. Dù là máy phim cũ đơn giản nhưng có tính năng Face detection, auto focus, lock-on, radar, viewfinder điện tử hiển thị thông tin, chế độ chụp tự động chỉnh khẩu độ, tốc độ màn trập, zoom, ... Mother of camera obscura.


Nâng cấp máy ảnh nào

Về giá trị chơi lại, game có giá trị chơi lại cao do có tới 6 ending khác nhau. Hơn nữa, game còn có ghost list - danh sách những con ma mà bạn "dìm hàng" được trong quá trình chơi để unlock các lens và function mới cho máy ảnh, cộng với cả những bộ quần áo mới cho nhân vật, những bộ quần áo này rất đẹp và đặc biệt có nhiều bộ đặc biệt tạo nên cho 2 nhân vật chính một cái nhìn khác so với bộ quần áo mặc định, và tất nhiên, rất hút các otaku. Lần chơi thứ 2 thì có thể sẽ không còn sợ nữa, vì vừa chơi vừa ngắm 2 nhân vật nữ "tung tăng tung tẩy" trong mấy bộ cánh sexy thì cũng hết cả sợ. Trong game cũng có nhiều các vị trí để đồ vật ẩn, bạn cần phải để ý kĩ mới tìm thấy những đồ vật đặc biệt. Điều này khiến bạn phải chơi đi chơi lại, thật tập trung thì mới unlock được 100% game. (Ừ thì lên mạng kiếm cái save hack 100% cũng được thôi, nếu lười :yaoming: ).
Một phần khác của game đó là phần chơi "Haunted House". Ở phần này, đúng như tên gọi, bạn chỉ cần giữ nút A để di chuyển theo một lộ trình có sẵn, dùng analog để nhìn quanh. Những con ma sẽ xuất hiện bất ngờ để "nhát" bạn, và bạn cần phải giữ bình tĩnh, không được để cho Wii Remote và Nunchuck bị rung, không thì game sẽ coi đó như là biểu hiện sợ hãi của bạn. Đến hết màn, nhân vật mới, Kureha, sẽ dựa trên cách bạn chơi mà đưa ra kết luận về sức mạnh của giác quan thứ 6 của bạn. Phần chơi này có thể co-op 2 người, thích hợp cho những đêm gió to giông bão mà bạn muốn tận dụng một cái ôm của bạn gái. Tuy nhiên mình vẫn Forever Alone nên chưa thử co-op bao giờ. Chơi cùng một người bạn cũng được, nhưng mà sợ xã hội nó đánh giá :yaoming:​


Phần chơi Haunted House ghê rợn.

Yếu tố kinh dị


Ở trong bài review này mình muốn đưa riêng phần yếu tố kinh dị ra vì nó là điểm đặc sắc và nghệ thuật nhất của game.
Khác với các thể loại kinh dị khác như Resident Evil, Dead Space, ... vốn khai thác tính kinh dị dựa trên những con quái vật, zombie khát máu, ghê tởm, khiến bạn luôn căng thẳng, Project Zero lại đi theo hướng khác, một khuynh hướng hiếm được sử dụng trong các game kinh dị gần đây: Đó là nỗi sợ tâm linh với những hồn ma chết oan đầy hận thù, những nỗi sợ ẩn sâu trong lòng mỗi con người. Để có thể "hù" được người chơi theo khuynh hướng này là một điều rất khó, những nhà thiết kế game cần nhạy cảm, tinh tế, cảm nhận được những nỗi sợ nằm sâu bên trong mỗi con người, để đưa vào game, và để những yếu tố đó dần ngấm vào lòng người chơi. Và Tecmo là một trong những hãng game làm rất tốt điều này. Đã là con người, dù bạn khỏe mạnh, tự tin đến đâu, nhưng ẩn sâu trong trái tim của bạn luôn có một nỗi sợ. Tùy từng người mà chúng khác nhau. Con người là động vật cao cấp, là loài săn mồi, nhưng chúng ta vẫn không quên được nỗi sợ là loài động vật bị săn trong quá trình tiến hóa, và chính nỗi sợ đó là tiền đề để chúng ta tiến hóa, nhằm loại bỏ nỗi sợ đó. Hầu hết sợ bóng tối, có người sợ những nơi quá rộng lớn, có người ngược lại sợ những nơi gò bó.


Mio: Uầy, anh Heo siêu tăng trọng chém gió kìa!
Mayu: Cẩn thận sắp có bão giật cấp 12 đấy!

Liệu bạn có biết cảm giác khi còn nhỏ, đi chơi ở các khu trung tâm thương mại, đi chơi phố, ... rồi sau đó lơ lễnh vài phút và lạc mất người thân? Cảm giác lúc đó ra sao? Sợ khủng khiếp phải không? Xung quanh như một thế giới khác biệt, bạn cảm thấy lạc lõng, xung quanh toàn người lạ, không biết phải làm gì. Hay cảm giác gần gũi nhất, đó là đang đêm ngủ ngon lành, bỗng nhiên "bà mẹ tự nhiên" cất tiếng gọi. Bình thường thì không sao, nhưng sao lúc đó, quãng đường từ cái giường đến phòng vệ sinh sao mà xa lắc và nguy hiểm như vậy? Nỗi sợ chưa chấm dứt, trong phòng vệ sinh sao cũng toàn thứ nguy hiểm. Liệu khi nhìn vào gương có gặp phải gương mặt khủng khiếp nào không? Hay quay ra bóng tối xung quanh liệu có gặp phải cái gì lạ? Chưa hết, quay về phòng ngủ, giờ khu vực "chiến khu an toàn" của bạn cũng trở nên nguy hiểm bất thình lình. Sau khi bạn tắt đèn, đủ thứ bắt đầu hiện lên. Đằng sau cánh cửa tủ khép hờ kia là gì? Những cái bóng lạ hoắc hắt trên tường càng nhìn càng khiếp, hay liệu dưới gầm giường có cái gì đang đón chờ mình?


Mayu: Anh Heo siêu tăng trọng đang chém gió đấy, cẩn thận gió bão cuốn mất.
Mio: Nhìn trộm chút thôi mà, nổi máu fangirl nên phải nghía chút.

Những nỗi sợ đó sẽ được đẩy đến tột cùng khi chơi game. Đầu tiên phải kể đến thiết kế môi trường. Toàn bộ ngôi làng luôn khiến bạn có cảm giác nguy hiểm rình rập, những ngôi nhà sụp đổ rách rưới, toàn bộ ngôi làng thì bị bỏ hoang, im ắng, vắng lặng đến rợn người, bao trùm bởi màn đêm vĩnh cửu. Trong bóng tối đó, chỉ có nguồn sáng là cây đèn pin bé con. Thi thoảng trong các ngôi nhà cũng có thắp đèn lồng và nến, nhưng những tia sáng leo lắt, nhỏ nhoi đó không thể thắp sáng được bóng đêm đè nặng lên ngôi làng. Có một điều là: Mọi người trong làng đã biến mất thành hồn ma, vậy tại sao các ngọn nến và đèn lồng vẫn sáng?



Thứ hai, đó là các yếu tố gây hồi hộp mà nhà sản xuất đưa vào game. Trong game, nhà sản xuất để thiết kế khả năng nhìn lén qua các khe cửa. Mỗi lần nhìn, góc nhìn của camera ngày càng thu hẹp lại bằng tầm nhìn của nhân vật, khiến ta luôn có cảm giác hồi hộp, lo lắng, không biết sẽ có gì hiện ra trước mắt. LÚc nhặt đồ cũng vậy, thi thoảng sẽ có những bàn tay ma hiện ra và "cạp" tay nhân vật, khiến nhân vật mất dần thanh sức khỏe. Chính vì "thi thoảng" nên bạn luôn có cảm giác hồi hộp, sợ sệt mỗi lần nhặt đồ vì không biết liệu có bị "cạp" không. Đồ phục hồi sức khỏe thì lại hiếm và giới hạn, không thể mua được tại các đèn lồng khi save. Thấm chí có những lúc đồ đặt ở những nơi không thể ngờ nhất, trông không có vẻ gì nguy hiểm, nhưng cuối cùng vẫn bị "cạp". Thấm hơn, có những vị trí đặt đồ nhìn rất đáng ngờ như một tấm futon (chăn, đệm) phồng lên như có cái gì đó bên trong, khiến bạn có cảm giác ngờ vực liệu có cái gì xồ ra, hay ở trong những cái hòm đóng hờ bí ẩn. Thậm chí mỗi lần ... mở cửa cũng hồi hộp vì nhân vật mở cửa "nhẹ nhàng" và "từ tốn" một cách "đáng sợ". Các đoạn phim cắt cảnh, những ảo ảnh mà nhân vật nhìn thấy sử dụng tông màu trắng đen của ngày xưa cũng góp phần tạo cảm giác bí ẩn, lại được đan xen giữa khung cảnh sống động thực tại khiến bạn có cảm giác nhập vai hơn với nhân vật. PHải, sợ thì sợ thật đó, nhưng bạn vẫn đâm đầu đi tiếp đấy thôi, đấy là do sự tò mò của bạn, dù biết là sẽ rất sợ, không hiểu có cái gì sẽ xồ ra, nhưng bạn vẫn bị kích thích để đi tiếp.


Con ma nào đó: Chuẩn bị cạp đất à nhầm cạp tay thần công nào.

Vậy tất cả những điều đáng sợ kia xuất phát từ đâu? Đó chính là trí tưởng tượng phong phú của chính người chơi. Đúng như Shibata, đạo diễn dòng game Fatal Frame, thổ lộ trong một bài phỏng vấn: "… không có một kỹ thuật đồ họa nào vượt qua được trí tưởng tượng của con người." Thật vậy. Với cách thiết kế môi trường "kinh tởm" như thế thì người chơi luôn lo lắng bởi những câu hỏi họ tự dọa mình như "Liệu có bị dính cạp tay thần công không nhỉ?" hay là "Liệu có cái gì đằng sau khung cửa đổ nát này không?". Tất cả những nỗi sợ đó bắt nguồn từ chính trí tưởng tượng của bạn đấy thôi, giống như việc bạn hồi bé hay bị người lớn dọa "ông ba bị" hay "mẹ mìn" hay bắt cứ con quái vật ghê tởm nào khác mà họ có thể nghĩ ra, và bạn rất sợ, tại sao chứ? Bạn có nhìn tận mắt nó tởm thế nào đâu? Tất cả chỉ là tưởng tượng mà thôi, chính bạn tạo ra cho riêng bạn một con quái vật mà bạn nghĩ là ngê rợn nhất. Rồi cứ thế nó ngấm dần trong tâm trí của mỗi người, rằng trên đời có một cái gì đó rất đáng sợ, dù không rõ đó là gì, và đó, sợ ma cũng như vậy đó. Tecmo đã khôn khéo tận dụng điều này cùng với những phản ứng sợ hãi tự nhiên của con người khi đối mặt với môi trường u ám sợ hãi xung quanh, khiến cho game có tính kinh dị rất đặc trưng, có thể không sợ lúc đang chơi, nhưng dần dần sự sợ hãi đó ngấm dần vào lòng người chơi và khiến họ bị cuốn hút vào nội dung trò chơi. Một điều nữa làm nên sự "ám ảnh" của game là những câu chuyện đan xen, những truyền thuyết bí ẩn mà người chơi khám phá qua miêu tả trong "ghost list" và các mẩu tin, sách hay nhật kí trên đường đi. Chúng có liên quan rất chặt chẽ và gợi sự tò mò cho người chơi.
Cần phải lưu ý, Project Zero xây dựng trên bối cảnh ở xứ sở hoa anh đào, lấy những yếu tố kinh dị "cổ điển" của Nhật Bản, thường liên quan đến các khu vực bỏ hoang, ngôi làng ma ám, và các "urban legends" - những truyền thuyết ở thế giới hiện đại, rất gần gũi với cuộc sống thường ngày. Ghê rợn hơn, nội dung của cả dòng game đều dựa trên những truyền thuyết có thật tại Nhật Bản. Sau khi chơi bạn sẽ bị ám ảnh một khoảng thời gian, giống như cảm giác sau khi bạn xem một phim kinh dị và buổi tối không dám đi vệ sinh.


Mio: Ôi trời ơi trình chém gió bá đạo trong từng hạt gạo!
Mayu: Anh Heo ơi fan girl đây, cho em xin chữ kí!


ĐỒ HỌA

Khỏi phải bàn. Về đồ họa, vâng, lịch sử đã lặp lại. Project Zero 2 trên PS2 trước đây được đánh giá cao về chất lượng đồ họa bất ngờ trên PS2, và giờ trên Wii cũng vậy. Đồ họa của phiên bản Wii xứng tầm với những game có đồ họa đỉnh khác như Metroid Prime, Metroid Other M, Zelda Twilight Princess, ... chỉ cần xém tẹo nữa là so sánh được với game PS3 hay Xbox360 rồi. Đặc biệt là các hiệu ứng ánh sáng luôn khiến bạn hồi hộp. Tuy nhiên mình vẫn có cảm giác đồ họa của game vẫn không tạo được cảm giác bụi bặm, cũ kĩ của môi trường như phiên bản Project Zero 4 đã làm được trên Wii. HIệu ứng ánh áng của game tốt đến nỗi cả chi tiết nhỏ như con bướm đỏ cũng đổ bóng lên vật thể xung quanh, và được thể hiện rất tốt khi tái hiện được những căn phòng ánh sáng leo lét, ngược với những hành lang đầy ắp đèn lồng sáng rực một cách rất chân thực.


Hiệu ứng ánh sáng và đổ bóng, phản quang tốt (phần ngực phản quan nhiều
và ánh phản quan dàn đều ở chỗ khác, ừm ừm ngực)

Tất nhiên, model của nhân vật, đồ vật và cả ... ma cũng được chăm chút lại cho xứng tầm với sức mạnh của Wii (và cả ý thích của người chơi). Hai nữ nhân vật chính được "mông má" lại với nhiều polygon hơn nên nhìn "thật" hơn, cùng với việc màu sắc chân thực hơn, và trông gợi cảm hơn với thân hình "chuẩn như người mẫu" và khuôn mặt dễ thương. Thiết kế của cả 2 dựa trên những nét của người phụ nữ Nhật thực tế, nhưng vẫn có chút tính "anime" trong đó, nên cả 2 cô đẹp "như thiếu nữ truyện tranh" nhưng vẫn gần gũi vì giống thật. Đặc biệt là đôi mắt. Phải nói rằng đôi mắt biểu cảm rất tốt, điều mà nhiều game có đồ họa dù thuộc hàng đỉnh trên PS3 hay Xbox360 nhưng lại bỏ qua yếu tố rất "con người" này. Các chuyển động nhân vật cũng mượt hơn dù ban đầu dáng chạy nhìn trông có vẻ hơi lạ lùng. Hệ thống vật lý cũng tốt hơn, thậm chí nếu để ý thì bạn có thể thấy vòng một của nhân vật lắc lư và phần váy phồng lên xuống khi nhân vật di chuyển (fan service?). Thiết kế của nhân vật mới Kureha cũng khiến mình thực sự bất ngờ vì tạo ra được một người phụ nữ rất đặc biệt, vừa có vẻ đẹp êm dịu hiền từ, nhưng lại bí ẩn và có sức lôi cuốn kì lạ.


Điều rõ ràng là model chi tiết hơn với nhiều đa giác hơn. Và ở ảnh này, mình không hiểu là 2 chị em chặp tay làm dáng hay đang trầy trật để nắm tay nhau vì bị vướng phần ngực.


Kureha, nhân vật mới, một người phụ nữ có vẻ đẹp hấp dẫn đặc biệt và bí ẩn

Về model của ma, mình ban đầu cứ chủ quan rằng trông chúng sẽ rất đơn giản và sẽ không đáng sợ lắm, giống những game kinh dị lấy môi trường u ám làm chủ đạo, đến lúc bị nó hù thì mới chết ngất và rút ra bài học kinh nghiệm. Tuy nhiên trong game lại có sự góp mặt của một "bé ma" rất loli và dễ thương, cũng có một tí chút "anime", thế đâm ra mình gần như không thấy sợ khi đối đầu với bé (fan service?). Từ đây bỗng dưng mình suy ra một điều rằng, trong phiên bản Project Zero nào cũng phải có sự góp mặt của một bé ma loli, thử lật lại danh sách ma trong các phiên bản trước xem, đúng đấy.


Bé loli đây nè. (Đây là ảnh của bản PS2, bản Wii tìm không ra)

Góp thêm cho đồ họa đỉnh cao là những đoạn phim cắt cảnh, cả render lẫn dựng bằng game engine, cực kì đẹp và ý nghĩa. Các đoạn phim chân thực xen kẽ giữa những đoạn phim có hiệu ứng trắng đen cổ tạo nên cảm giác như chính mình đang là Mio trên đường tìm kiếm đường thoát cùng với người chị Mayu. Ngoài ra những lễ hội, tế lễ hay những sự kiện, ký ức được thể hiện một cách sinh động theo phong cách màu đơn sắc, khiến cho bạn cảm giác như chính bạn đang tham gia sự kiện đó vậy.


Những con bướm đẹp đến ... phát sợ


ÂM THANH
Ngoạn mục. Thực sự chất lượng âm thanh của game mình không thể chê vào đâu được. Game hỗ trợ công nghệ âm thanh vòm ảo Dolby Prologic 2, khiến cho bạn cảm nhận được một không gian âm thanh cực kì sống động. Những tiếng sấm, tiếng bước chân, tiếng kẽo kẹt, tiếng gió thổi, các âm thanh của môi trường được tái hiện rất tốt, khiến cho bạn thả mình vào không gian game. Game gần như không có nhạc nền, chỉ là những âm thanh gây kinh dị quen thuộc như những tiếng "chinh chinh" từ một loại nhạc cụ truyền thống của Nhật hay dùng trong các buổi lễ, những âm thanh ù tần số cực thấp hoặc tiếng ong ong có tần số cực cao, gần chạm ngưỡng nghe của người. Ấn tượng nhất phần âm thanh là phân đoạn Sae trong bộ kimono trắng đẫm máu, cười một cách man rợ và rất ghê rợn giữa căn phòng đầy xác chết ngổn ngang. Tiếng cười hòa lẫn với tiếng gào đầy ai oán của Kusabi, vang lên cả căn phòng trong game và cả ... căn phòng bạn đang ngồi chơi. Đấy mới chỉ là "2 kênh stereo", nếu có điều kiện đưa vào được dàn 5.1 và kích hoạt Prologic, thì không gì bằng.

Tuy nhiên phần đáng "đạp đổ" nhất là phần lồng tiếng Anh, vô hồn và không phù hợp, thậm chí mình còn bật cười vì giọng Anh-Anh của diễn viên không đọc chuẩn âm tiếng Nhật, cùng với việc bản chất của giọng Anh-Anh là khá hài hước. Ngược hẳn lại là phần lồng tiếng Nhật hết sức truyền cảm, điểm mạnh của các game đến từ xứ sở hoa anh đào. Đến giờ mình vẫn ấn tượng về chất giọng của Kureha, nhân vật mới, có cảm giác bí ẩn, khá ghê rợn nhưng lại rất lôi cuốn, gợi cảm và nhẹ nhàng.

Cộng thêm vào cho phần âm là 2 bài hát chủ đề rất hay và thích hợp, do ca sĩ Tsukiko Amano thể hiện, gồm có Chou và một bài mới, Kurenai được phát hành trong một album mới vào 25/7, có tên Sora no Ki. Với giai điệu da diết, lời hát hợp với ý nghĩa của game, cùng với chất giọng rất khỏe đặc trưng của Amano, 2 bài hát này thừa sức làm cho người chơi cay khóe mắt khi xem đoạn credit của game.

Tổng kết
Project Zero 2 Deep Crimson Butterfly là một game kinh dị xuất sắc đậm chất truyền thống, và phải có trên kệ đĩa của những ai yêu thích game kinh dị. Nhiều hơn là một bản remake, game đem đến những trải nghiệm mới mẻ cho cả người mới lẫn fan lâu năm. Với một cốt truyện sâu sắc đậm chất Nhật, cùng âm thanh đỉnh cao và đồ họa đáng nể, chắc chắn game sẽ không làm phật lòng người chơi. Ngoài việc chơi game, bạn cũng được trải nghiệm những nét truyền thống và lịch sử của Nhật Bản cổ xưa.

Đồ họa: 9/10: Thật sự là không thể chê
Âm thanh:10/10: Tuyệt vời
Cốt truyện:10/10: Sâu lắng và đậm chất Nhật
Gameplay:9/10: Hệ thống điều khiển khó quen cũng không thể khiến bạn quên mất nỗi sợ
Trung bình:9.5/10: Một game kinh dị thực sự lôi cuốn




MỐI QUAN HỆ VỚI THỰC TẾ

Và để "kinh dị" hơn nữa thì mình sẽ liệt kê mối quan hệ giữa game và đời thực, để tha hồ mà tưởng tượng:
- Ngôi làng trong game, Minakami, được lấy cảm hứng dựa trên một ngôi làng có thực xuất hiện trong urban legend ở Nhật, có tên là Sugisawa, nằm tại Aomori prefecture, vùng Tohoku. Truyền thuyết nói rằng ở ngôi làng này từng có một trận thảm sát đã xóa sạch ngôi làng khỏi bản đồ và các tài liệu chính thức. Những hồn ma vẫn ám ở đó và một khi ai đã vào thì không thể quay về. Ban đầu câu chuyện chỉ được biết đến trong Aomori prefecture, nhưng đã được biết rộng rãi qua một chương trình tên là "Miraculous Experiences! Unbelievable" (奇跡体験!アンビリバボー) trên kênh Fuji TV. Chương trình phát sóng lấy chủ đề ngôi làng nhiều lần, và sau khi không tìm thấy bằng chứng, thì kết luận rằng ngôi làng nằm trong khu vực gãy khúc của không gian và thời gian, nên lúc thấy lúc không. Vụ thảm sát này có nhiều tương đồng với vụ Tsuyama ở Okayama.
Thực sự cũng có một ngôi làng ở vị trí tương tự, nhưng cái tên Sugisawa lại là một cái tên khác ngoài cái tên chính. Không có một ghi chép vào về vụ thảm sát ở đây từ lúc bắt đầu thời Meiji, và dần dần ngôi làng cũng biến mất hút.

- Một hồn ma trong game, Ryokan Kurosawa, là một nhân vật có thật trong lịch sử Nhật Bản. Đây là người đã tự ướp xác mình, một phong tục của người Nhật cổ, đặc trưng chỉ có ở phía Bắc Nhật Bản.

- Vị trí của ngôi làng trong game, phía Đông Bắc Nhật Bản, vốn là nơi cư ngụ của người Ainu, vốn có lối sống khá nguyên thủy và rất bí ẩn. Hơn nữa, hướng Đông Bắc còn được cho là "Quỷ Môn", nơi các linh hồn di chuyển qua lại giữa 2 thế giới.
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.

Bình luận bằng Facebook

Pokémon Center

Pokémon Center Việt Nam

Cộng đồng Facebook của NintendoVN

Top