NintendoDS
Nấm nhỏ
Đây là 1 câu chuyện cũng là 1 bài học , giúp cho tớ có 1 cái nhìn về những loại người trong cái xã hội này , nó không luôn tốt đẹp như tớ thường nghĩ .. , loại ăn cắp ăn trộm ??? loại du côn đầu đường xó chợ??? loại lừa gạt , bất nhơn??? Không , tất cả đều không là gì đối với cái " thứ " người mà tớ chuẩn bị kể ngay bây giờ đây các bạn ạ .
_ Mọi việc bắt đầu từ Hôm thứ 6 ( 5/9/2009) tuần trước, tớ bị sốt cao lắm , thứ 7 phải nhập viện vì phát hiện dương tính với Cúm A/H1n1 . Buồn lắm , nhưng chuyện đó chẳng đáng là gì so với những gì tớ trải qua trong này .
___ Ngày thứ 1 , mọi việc bình thường , sáng ngủ chìu ngủ , tối ngủ :mellow[1]:
___Ngày thứ 2 , 1 thằng khốn mang danh là bác sỉ trưởng khoa vào khám cho cả phòng tớ . Thật ra nó là 1 thằng đểu cán không hơn không kém , 1 thằng phải nói là Súc Sinh , không thua loài cằm thú ( thứ lổi cho tớ nói thẳng , bao nhiu stress tớ viết lên đây hết rồi ) . Các bác biết nó làm gì không , nó bắt bệnh nhân cởi áo ra , nó giả bộ khám rồi , 1 tay lòn vào sờ soạng khắp người , rồi bóp cái vú ( mặc dù tụi tớ cũng là con trai ), vừa bóp nó vừa giở giọng " bây giờ hít sâu vào , thở ra " , tay thì vuốt lấy vuốt để cái đó , thật khốn nạn , Song nó bắt tụi tớ nằm xuống , nó lấy tay sờ soạng từ trên xuống dưới rồi vạch quần ra , cả cái quần trong nữa , nó nhìn chằm chằm hồi lâu , tay thì không ngừng xàm xỡ tụi tớ , mặc kệ tụi tớ đã cố ý đẩy tay nó ra và Mặc dù nó cũng là 1 thằng đàn ông như tụi tớ , nó đáng tuổi BA tụi tớ ,.... 1 Thằng bác sỉ bẩn thỉu thối tha , khốn nạn nhất mà tớ từng được biết , cũng may nó làm nhanh vì sợ ng` ta phát hiện nên chỉ làm trong 7,8 giây . Sờ song nó còn đứng dậy giảng đạo về tình dục , nhưng tay vẫn còn lâu lâu bóp 1 phát rồi cười khì " Cho sờ tí coi " , Thật là kinh tởm , 1 kẻ đạo đức giả , 1 cái thứ.... tớ không biết dùng từ gì để xứng với cái bản chất mất dạy , Biến thái của thằng khốn nạn này nửa rồi...
___Ngày thứ 3 : Cái ngày đen tối nhất , 2 người trong phòng đã ra viện , chỉ còn mình tớ . Sáng sớm nó lại đi kiểm tra bệnh nhân , lúc đi ngang phòng tớ , nó nhìn chằm chăm vào tớ , mắt thì lim dim , vẻ mặt lúc nào cũng như muốn nuốt chửng tớ , muốn vào phòng và hiếp tớ ngay tại đó , nó đảo đi đảo lại 2 , 3 lần , rồi bất chợt đi vào rồi nói bằng cái giọng chó má của nó " Cười lên cái coi " , .. Tay nó thì bắt đâu luồn vào quần tớ , nó nhẹ xoa rồi luồn lên tới vú tớ thật nhanh , nhưng tay tớ đã kịp chặn lại , nó liền bước ra ngoài và nói " Em hết bệnh rồi nhưng Không cho về đâu , ở đây vui mà " rồi vừa đi vừa cười cái giọng tiểu nhân nhất mà tớ từng được biết trong cuộc đời . Tớ ám ảnh lắm các bác ơi , tối ngủ không được vì cứ sợ nó mò vào , cũng may phòng có cái khóa , nên tớ chỉ cho y tá vào kiểm tra nhiệt độ còn bình thường thì khóa bên trong suốt thôi .
___Ngày thứ 4 : Có 3 bệnh nhân khác vào phòng tớ , mừng lắm các bạn à , tớ cảm thấy yên tâm đi rất nhiều . Nhưng yên lành chưa được 5 phút nó lại vào phòng khám cho mấy đứa nhỏ đó . Bản chất mất dạy súc sinh đê tiện của thằng khốn đó lại nổi lên , nó giả bộ giảng dạy cho phụ huynh cách chăm sóc con nhưng mặt khác 1 tay của nó thọc vào quần thằng nhỏ và bắt đầu công việc bẩn thỉu mà nó coi đó là cái thú vui ,là sự khoái lạc, Thật kinh tởm , những đứa trẻ đó chỉ mới 6 tuổi , nó có biết gì đâu . Vậy mà cái sự chó má của cái thằng khốn nạn đó lại thôi thúc nó rắp tâm làm chuyện đó với đứa con nít đáng tuổi Cháu mình , chỉ có 2 chử cho thằng chó này là " Súc Sinh " . Chưa hết đâu các bác , nó vừa làm chuyện đó , vừa nhìn sang tớ với ánh mắt thèm khát , luôn híp lại , liếc tớ như muốn ăn tươi nuốt sống tớ tại chổ vậy , nó nhìn chằm chằm như vậy cho tới khi giảng song cái bài chăm sóc trẻ nhỏ cho mấy người lớn trong phòng nghe , rồi bước lại gần và nói khẽ với tớ bằng cái giọng khốn nạn của nó " Muốn về hả , phải đích thân em gọi điện riêng cho tôi " , Nghe song máu điên tớ chảy khắp người , chỉ muốn có 1 con dao rồi ra sao thì ra , tớ chịu không nổi nữa rồi , nhưng vì nghỉ đến cha mẹ , công sức học 12 năm , đây là năm cuối , sắp thi đại học rồi , không để thằng chó này nó phá được , tay nắm chặt lấy cái giường mà răng tớ nghiến lại như muốn cắn nát tất cả những gì mà tớ vớ được . Các bạn không thể biết được cái cảm xúc lúc đó của tớ đâu ....
__Ngày thứ 5 : Tớ gọi điện cho mẹ , 3 , để xin cho tớ về , rất may là thằng khốn nạn đó nó cho mới lạ chứ , tức tốc chuẩn bị đồ liền , lúc nó qua phòng tớ khám , chắc nó biết mình bị hố nhưng vẫn bản chất mất dạy , biến thái vô cùng tận của nó , nó khẽ nói nhỏ với tớ " Lần sau vào , bác sĩ sẻ dẫn em đi cắt bao quy đầu " Con DM , thằng khốn nạn , tại sao ông trời lại sinh ra 1 thằng chó má đến như vậy chứ , tại sao người hiền lành lại bị chịu nhiều thua thiệt, mà 1 thằng khốn nạn như vậy lại ung dung tự tại , sống nhởn nhơ không 1 chút quả báo , thật bất công . Nhưng cũng may 2 giờ chìu nay tức ngày 8/9/2009 tớ đã về nhà . Và hiện giờ đang viết lên những dòng chữ này để xả stress , để chia sẻ bao nhiu nỗi tức giận của 4 ngày vừa qua của tớ với các bạn , tớ cũng thấy mừng vì đã thoát khỏi cái bệnh viện kinh khủng đó và trở về với 4rum , ôi nhớ quá Y__Y , bao tháng ngày qua dài đằng đẳng nhưng giờ tớ phải cố gắng quên hết thôi , phải tập trung vào việc học , không để việc đó ám ảnh tớ nữa , bởi vì cái thằng đó không xứng đáng để tớ nhớ tới và giờ chỉ còn có tớ, các bạn , và 4rum mà thôi............
_Lời Cuối : Thằng Bác sĩ này tên Bảo ở Bệnh Viện BÌNH THẠNH , Quận BÌNH THẠNH , BV Đối diện trường Võ Thị Sáu , Yêu Cầu mọi người cẩn thận , và tốt nhất là chỉ khám thôi , đừng có nhập viện kẻo rồi lại nóng lên kiềm chế không được là thằng chó đó sướng còn mình thì khổ =.='
Số ĐT nó nè các bạn : 0902509275
_ Mọi việc bắt đầu từ Hôm thứ 6 ( 5/9/2009) tuần trước, tớ bị sốt cao lắm , thứ 7 phải nhập viện vì phát hiện dương tính với Cúm A/H1n1 . Buồn lắm , nhưng chuyện đó chẳng đáng là gì so với những gì tớ trải qua trong này .
___ Ngày thứ 1 , mọi việc bình thường , sáng ngủ chìu ngủ , tối ngủ :mellow[1]:
___Ngày thứ 2 , 1 thằng khốn mang danh là bác sỉ trưởng khoa vào khám cho cả phòng tớ . Thật ra nó là 1 thằng đểu cán không hơn không kém , 1 thằng phải nói là Súc Sinh , không thua loài cằm thú ( thứ lổi cho tớ nói thẳng , bao nhiu stress tớ viết lên đây hết rồi ) . Các bác biết nó làm gì không , nó bắt bệnh nhân cởi áo ra , nó giả bộ khám rồi , 1 tay lòn vào sờ soạng khắp người , rồi bóp cái vú ( mặc dù tụi tớ cũng là con trai ), vừa bóp nó vừa giở giọng " bây giờ hít sâu vào , thở ra " , tay thì vuốt lấy vuốt để cái đó , thật khốn nạn , Song nó bắt tụi tớ nằm xuống , nó lấy tay sờ soạng từ trên xuống dưới rồi vạch quần ra , cả cái quần trong nữa , nó nhìn chằm chằm hồi lâu , tay thì không ngừng xàm xỡ tụi tớ , mặc kệ tụi tớ đã cố ý đẩy tay nó ra và Mặc dù nó cũng là 1 thằng đàn ông như tụi tớ , nó đáng tuổi BA tụi tớ ,.... 1 Thằng bác sỉ bẩn thỉu thối tha , khốn nạn nhất mà tớ từng được biết , cũng may nó làm nhanh vì sợ ng` ta phát hiện nên chỉ làm trong 7,8 giây . Sờ song nó còn đứng dậy giảng đạo về tình dục , nhưng tay vẫn còn lâu lâu bóp 1 phát rồi cười khì " Cho sờ tí coi " , Thật là kinh tởm , 1 kẻ đạo đức giả , 1 cái thứ.... tớ không biết dùng từ gì để xứng với cái bản chất mất dạy , Biến thái của thằng khốn nạn này nửa rồi...
___Ngày thứ 3 : Cái ngày đen tối nhất , 2 người trong phòng đã ra viện , chỉ còn mình tớ . Sáng sớm nó lại đi kiểm tra bệnh nhân , lúc đi ngang phòng tớ , nó nhìn chằm chăm vào tớ , mắt thì lim dim , vẻ mặt lúc nào cũng như muốn nuốt chửng tớ , muốn vào phòng và hiếp tớ ngay tại đó , nó đảo đi đảo lại 2 , 3 lần , rồi bất chợt đi vào rồi nói bằng cái giọng chó má của nó " Cười lên cái coi " , .. Tay nó thì bắt đâu luồn vào quần tớ , nó nhẹ xoa rồi luồn lên tới vú tớ thật nhanh , nhưng tay tớ đã kịp chặn lại , nó liền bước ra ngoài và nói " Em hết bệnh rồi nhưng Không cho về đâu , ở đây vui mà " rồi vừa đi vừa cười cái giọng tiểu nhân nhất mà tớ từng được biết trong cuộc đời . Tớ ám ảnh lắm các bác ơi , tối ngủ không được vì cứ sợ nó mò vào , cũng may phòng có cái khóa , nên tớ chỉ cho y tá vào kiểm tra nhiệt độ còn bình thường thì khóa bên trong suốt thôi .
___Ngày thứ 4 : Có 3 bệnh nhân khác vào phòng tớ , mừng lắm các bạn à , tớ cảm thấy yên tâm đi rất nhiều . Nhưng yên lành chưa được 5 phút nó lại vào phòng khám cho mấy đứa nhỏ đó . Bản chất mất dạy súc sinh đê tiện của thằng khốn đó lại nổi lên , nó giả bộ giảng dạy cho phụ huynh cách chăm sóc con nhưng mặt khác 1 tay của nó thọc vào quần thằng nhỏ và bắt đầu công việc bẩn thỉu mà nó coi đó là cái thú vui ,là sự khoái lạc, Thật kinh tởm , những đứa trẻ đó chỉ mới 6 tuổi , nó có biết gì đâu . Vậy mà cái sự chó má của cái thằng khốn nạn đó lại thôi thúc nó rắp tâm làm chuyện đó với đứa con nít đáng tuổi Cháu mình , chỉ có 2 chử cho thằng chó này là " Súc Sinh " . Chưa hết đâu các bác , nó vừa làm chuyện đó , vừa nhìn sang tớ với ánh mắt thèm khát , luôn híp lại , liếc tớ như muốn ăn tươi nuốt sống tớ tại chổ vậy , nó nhìn chằm chằm như vậy cho tới khi giảng song cái bài chăm sóc trẻ nhỏ cho mấy người lớn trong phòng nghe , rồi bước lại gần và nói khẽ với tớ bằng cái giọng khốn nạn của nó " Muốn về hả , phải đích thân em gọi điện riêng cho tôi " , Nghe song máu điên tớ chảy khắp người , chỉ muốn có 1 con dao rồi ra sao thì ra , tớ chịu không nổi nữa rồi , nhưng vì nghỉ đến cha mẹ , công sức học 12 năm , đây là năm cuối , sắp thi đại học rồi , không để thằng chó này nó phá được , tay nắm chặt lấy cái giường mà răng tớ nghiến lại như muốn cắn nát tất cả những gì mà tớ vớ được . Các bạn không thể biết được cái cảm xúc lúc đó của tớ đâu ....
__Ngày thứ 5 : Tớ gọi điện cho mẹ , 3 , để xin cho tớ về , rất may là thằng khốn nạn đó nó cho mới lạ chứ , tức tốc chuẩn bị đồ liền , lúc nó qua phòng tớ khám , chắc nó biết mình bị hố nhưng vẫn bản chất mất dạy , biến thái vô cùng tận của nó , nó khẽ nói nhỏ với tớ " Lần sau vào , bác sĩ sẻ dẫn em đi cắt bao quy đầu " Con DM , thằng khốn nạn , tại sao ông trời lại sinh ra 1 thằng chó má đến như vậy chứ , tại sao người hiền lành lại bị chịu nhiều thua thiệt, mà 1 thằng khốn nạn như vậy lại ung dung tự tại , sống nhởn nhơ không 1 chút quả báo , thật bất công . Nhưng cũng may 2 giờ chìu nay tức ngày 8/9/2009 tớ đã về nhà . Và hiện giờ đang viết lên những dòng chữ này để xả stress , để chia sẻ bao nhiu nỗi tức giận của 4 ngày vừa qua của tớ với các bạn , tớ cũng thấy mừng vì đã thoát khỏi cái bệnh viện kinh khủng đó và trở về với 4rum , ôi nhớ quá Y__Y , bao tháng ngày qua dài đằng đẳng nhưng giờ tớ phải cố gắng quên hết thôi , phải tập trung vào việc học , không để việc đó ám ảnh tớ nữa , bởi vì cái thằng đó không xứng đáng để tớ nhớ tới và giờ chỉ còn có tớ, các bạn , và 4rum mà thôi............
_Lời Cuối : Thằng Bác sĩ này tên Bảo ở Bệnh Viện BÌNH THẠNH , Quận BÌNH THẠNH , BV Đối diện trường Võ Thị Sáu , Yêu Cầu mọi người cẩn thận , và tốt nhất là chỉ khám thôi , đừng có nhập viện kẻo rồi lại nóng lên kiềm chế không được là thằng chó đó sướng còn mình thì khổ =.='
Số ĐT nó nè các bạn : 0902509275