_Pokemon tất cả các bản luôn luôn là số 1
_Nhớ hồi đó mình cũng giống bác Earth nhưng mình bị mất tuổi thơ nhiều lắm . Ngày ấy mình chỉ là 1 thằng nhóc nhà nghèo , ốm yếu , xanh xao , má thì đi làm từ sớm , ba thì đi công tác xa . Ở nhà chỉ có 1 mình , lúc nào tớ cũng bị tụi trong xóm ăn hiếp , đánh đập , khóc nhiều lắm , những lúc đó tớ hay trốn vào 1 góc trong con hẻm tối tớ khóc 1 mình , lang thang mãi trong những con hẻm tối tăm mịt mờ , từng tia sáng le lói sau những mái tôn , bóng cây , bóng tớ chiếu xuống mặt đất từng vêt dài như cuộc đời của tớ , cặm cụi bước đi từng bước chân nặng nhọc, và tớ chợt đi ngang ngôi nhà kia ,tớ tự hỏi quái lạ ?? sao lũ trẽ đó lại cười vui như thế , chúng nó bu vào cái gì mà như ruồi bu "shít " thế cà , nhón qua khung cửa sổ nhìn vào chẳng thấy gì ( lúc đó tớ cao có 1m3 à
) , tức mình tớ đu lên khung cửa sổ và không tin nổi vào mắt mình ,chúng nó đang dành nhau chơi 1 cái máy game boy màu , tớ nuốt nước miếng ừng ực chăm chú theo dõi , thì ra đó là trò pô rê mon ( tớ luôn đọc sai Doremon và pokemon , lúc đó còn nhỏ mà
) , nhìn mà tớ ước ao mình được chạm vào cái máy đó , được điều khiển nó 1 chút thôi , chỉ 1 chút thôi cũng mãn nguyện lắm rồi nhưng thôi ước mơ chỉ mãi là ước mơ , đến phim pokemon tớ cũng chỉ được coi ké qua khung cửa số của nhà hàng xóm , thì lấy tiền đâu mình mua cái máy game này , sự thiếu thốn , thèm khát có 1 máy game làm bạn , 1 người bạn đúng nghĩa , 1 người bạn không bao giờ ăn hiếp , đánh đập tớ , luôn ở bên cạnh tớ mỗi khi tớ buồn tớ vui , tớ cô đơn , và từ lúc đó tình yêu của tớ với trò chơi pokemon càng ngày càng lớn , có lần ba chở đi rước mẹ , tớ nằng nặc đòi 3 mua máy game , nhưng tớ cũng biết gia đình mình nghèo lắm , làm gì có tiền , nhưng lúc đó tớ còn nhỏ lắm , 3 tớ không chịu , tớ chỉ biết khóc thét lên , rồi lấy 2 tay báu chặt vào tay 3 , làm 3 chảy máu , 3 vẫn không nói lời nào và chỉ hôn nhẹ lên trán tớ và nói " mai mốt 3 có tiền 3 mua cho , đừng buồn nhé con trai " , tớ vẫn khóc...... Rồi 1 ngày 3 tớ ăn nên làm ra , dọn ra khỏi khu đó , tớ tưởng chừng như rồi mình sẽ được như bao đứa trẻ khác thì trang sử đen tối trong cuộc đời tớ bắt đầu mở ra . Lúc mới về nhà mới , 3 tớ đã mua cả chiếc máy tính , tớ như điên dại , không tin nổi vào mắt mình ,3 đã hứa và thực hiện đúng lời hứa của mình với đứa con nhỏ , ôi tớ thương 3 quá . Việc đầu tiên tớ làm khi có máy mới là mua đĩa gameboy , để chơi trò pokemon cho thỏa thích . Nhưng tớ đâu ngờ sự việc mới bắt đầu từ đây..
___ Do ham chơi quá , năm đó chỉ được hs khá , 3 tớ bèn kêu thằng anh của chị 3 tớ về kèm cặp . Nó thật sự là 1 con ác quỷ , 1 thằng lưu manh , 1 con thú đội lốt người, bằng những thủ đoạn hèn hạ , những cách dã man , nó giết dần tuổi thơ tớ . Nó bắt đầu đến nhà tớ thường xuyên , ăn uống no say , trước mặt 3 má tớ , nó luôn là 1 đứa ngoan , 1 thằng anh tốt chìu chuộng em hết mực , nhưng khi 3 má tớ đi vắng nó bắt đầu lộ bộ mặt dã thú , tớ kinh tởm con người đó , nó cấm tiệt tớ chơi game , tớ chịu , tớ đi muớn băng pokemon về xem mỗi khi rảnh rỗi cho đỡ thèm , thử hỏi tớ có gì sai chứ , trẻ con mà , phải được vui chơi , nghỉ ngơi chứ , 1 bữa nọ nó đi học về ( lúc đó nó đang học ĐH ) , thấy tớ đang coi phim pokemon không chịu học bài ( nó bắt tớ 1 ngày phải học 24/24 , nó qua là phải ngồi trên bàn học ) , tức mình nó cầm cuốn băng pokemon đập nát , rồi vứt vào mặt tớ tờ 20 ngàn , rồi bảo " Nhiêu đó đủ chưa " , thằng chó khốn nạn ,tớ vẫn nhịn , 1 lần tớ ra ngoài chơi net cùng đám bạn , dường như mối lương duyên của tớ và pokemon không bao giờ được tron vẹn , đang lo chơi nó bước vào quán internet nó nắm đầu tớ về , đánh đập = cây phơi quần áo , song nó phi tang , tớ khóc rất nhiều , tối 3 má về kể cho 3 má nghe , nhưng họ chỉ bảo " anh làm thế để tốt cho con thôi " họ không hề biết bộ mặt giả dối , khốn nạn của nó , nó chỉ lợi dụng gia đình tớ , hồi đó trước nhà tớ là tiệm bán quần áo người ta mướn , nó mua 1 đống quần áo rồi bảo ba má tớ trả . Bị cấm chơi game , xem phim , tớ bèn vẽ pokemon cho đỡ buồn , lại 1 lần nữa số phận tớ và pokemon lại bị chia cách bởi con ác quỷ , tớ vừa nấu cháo vừa ăn vưa vẽ , lúc đó nó bước qua, nó cầm tô cháo ăn sạch thịt , tôm , chỉ còn lại 1 chút nó quẳng xuống và bảo " Ăn đi " , con m nó , điên quá nhưng chẳng làm được gì tớ lại òa khóc ..... Và cái gì tới cũng sẽ tới 1 ngày nọ , sau khi thi HK2 song , tớ ra ngoài tiệm net chơi với chúng bạn , nó bước vô quán nét đánh đập tớ ngay tại đó rồi chỡ về , trên đường đi nó bảo " Về nhà mày chết với tao" , nhịn nó đủ lắm rồi tớ nói " Đéo " , nhảy xuống xe tớ đứng giữa đường mà la " Con dm mày , về nhà tao chém chết m mày nha con chó " , sẵn máu điên đang có , vừa chạy về nhà tớ cắm ngay cục đá ném thẳng vào mặt nó , nó né , tớ chạy ào vào nhà kiếm con dao quyết sống chết với thằng chó này 1 phen , nhưng nó đã kịp dấu hết dao , điên máu tớ cầm cây thước dài , chặt 1 cái nát cả tủ kiếng , đừng trong nhà chửi thề , nó lại giở bộ mặt đạo đức giả với mọi người , nó hô lên " Bớ làng nước , thằng này nó điên rồi , dì ơi dì gọi 113 dùm con " , nó gọi mẹ nó tới là cô tớ , an ủi 1 hồi tớ mới nguôi ngoai , và 3 má tớ biết chuyện không còn cho nó sang kèm tớ nữa ............Nhưng chỉ Được 1 tháng...... hết cơn bão này tới cơn bão khác ập đến cuốn trôi tuổi thơ của tớ đi....
__ Vẫn còn tức vụ đó nó bảo gia đình tớ cho tớ lên nhà nó , mẹ nó cho ăn , nuôi cho béo tốt , nó sẽ nhờ bạn nó dạy học , tớ phản đối nhưng trước áp lực từ cô nó , nó , 3 mẹ tớ đồng ý . Và đến nhà nó , tớ biết cửa sống còn rất ít , ngày nào nó cũng bắt tớ học tới 12h khuya mới cho về , học , học , học , đôi lúc nhìn ra khung cửa sổ thấy những thằng nhóc đùa giỡn với nhau , tớ muốn chạy ùa ra chơi cùng nhưng làm sao bây giờ , tớ phải làm sao đề thoát khỏi cảnh này đây , làm sao đây ???????????????? Ngày nào đi học về nó cũng chửi tớ , sỉ nhục , lăng mạ tớ , tớ nhịn , có lần nó hành hạ , ép tớ học đến nổi tớ sốt 2 ngày nhưng nó vẫn không buông tha , tới 1 bữa nọ tớ quyết đinh " Phải kết thúc chuyện này thôi , 1 lần , chỉ 1 lần , không thể đế nó tiếp diễn nữa , tuấn ơi , cô lên , tuấn ơi , mày sẽ vượt qua được " và tớ đã có 1 quyết định liều lĩnh , tớ mang theo con dao trong cặp , như mọi ngày bữa đó nó về nhà và lại bắt đầu cái trò lăng mạ , sỉ nhục 3 mẹ , tớ , rồi nó nói với em tớ , tạo cho em tớ 1 cái ý nghĩ khinh bỉ về thằng anh của mình , nó luôn rỉ vào tai em tớ rằng " Anh mày ngu lắm , mai mốt nó chỉ bán vé số , đạp xích lô , nó chỉ là thằng bảo vệ " thằng khốn nạn , nó chia rẻ cả tình anh em tớ
, thằng em tớ cũng bắt đầu khinh bỉ , coi rẻ tớ không ra gì
. Rút con dao ra tớ định đâm sau lưng nó nhưng may cho mạng chó của nó là cô nó vừa về , tớ cất dao vào , nó bước lên lầu ngủ , lúc này điên quá , đợi cô nó đi làm tớ bỗng thấy " Ô cái gì đẹp thế ta , trùi điện thoại Son ny e rít sân đời mới :myemo0111: :myemo0111: , mình có cái gì ta , A con dao , mình làm gì ta ? , à mình sẽ thử độ cứng của nó
" Tớ đâm lấy đâm để như trút hết mọi tức giận vào cái đt của nó , rồi tớ đâm xì lốp bánh xe nó , song chạy ra ngoài cổng kêu xe ôm chở về nhà
( thông minh chưa ) .
_ Nó ngủ dậy biết được vụ đó nó điên máu , nó đòi 3 tớ phải đền , bắt tớ phải qua xin lỗi , 3 tớ đền cho nó , song bắt tớ qua xin lỗi . Tớ bước qua và nói dõng dạc rằng " Xin thưa tao đéo thích xin lỗi , mày đéo phải là anh tao ok ? " . Rồi kêu 3 má tớ chở về , lúc này 3 má tớ chỉ biết lắc đầu và kỉ nguyên mới bắt đầu với tớ , tớ cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng , thế là sau 5 năm dưới ách đô hộ của con thú đội lốt người , cuối cùng chàng trai trẻ NintendoDS đã được giải phóng và tự bước đi trên chính con đường của mình :beach[1]: :beach[1]: .
__ Việc đầu tiên sau khi thoát khỏi nó là tớ chơi game thỏa thích , rồi pokemon , trò game gắn với bao thăng trầm cuộc đời tớ luôn là tựa gane số 1 tớ luôn nghĩ đến đầu tiên không có gì thay thế được , và từ này không còn thứ gì có thể chia rẻ tớ và người bạn tri âm tri kỉ này nữa . Tớ chơi hì hục suốt 1 tháng liền , và mần song pokemon ruby , saphire , red , blue , yellow , chơi đi chơi lại thêm chục lần , khám phá mọi địa danh , mọi vùng đất mà tớ đã bỏ lỡ suốt 5 năm qua , 5 năm 1 quảng thời gian đủ dài để con người ta quên đi 1 con người nhưng pokemon là ngoại lệ , nó vẫn luôn sống mãi ở trong tim tớ .
__ Và tháng 8 năm trước cũng chính là lần đầu tiền tớ biết đến 4rum ,và cũng lần đầu tiên tớ biết đến chiếc máy NDS , và chính 4rum và chiếc máy NDlite đã biến ước mơ của tớ thành hiện thực , ước mơ pokemon luôn ở bên cạnh mình , dù mình đi đâu , lên rừng suống biển , vẫn luôn có NDS , vẫn luôn chơi pokemon , mọi lúc mọi nơi và không bao giờ ta cảm thấy cô đơn , không bao giờ cảm thây trống trãi , bởi ta đã có mi , pokemon ơi , người bạn thân nhất đã cùng ta bước qua bao nhiêu gian khó ơi ....
:rolleyes[1]:
__Bonus : Thằng khốn đó bị trời hại hay sao ấy , nó bị bồ bỏ , điên loạn , từ đó tính tình khác hẳn , rồi nó đi du học , hè này còn gửi tiền tớ nữa chứ ,
lạ không
:yahoo[1]: , mà nó bị lùn nữa , tớ thì tập tạ , giờ mà như hồi xưa chắc nó ốm đòn với tớ
---------- Post added at 07:27 PM ---------- Previous post was at 01:55 PM ----------
Câu chuyện trên mang tính chất hư cấu và nhiều tình tiến được nhặt từ cuộc sống thật của [E]arth và thêu dệt thêm.Nếu bạn tin nó là sự thật thì có thể có 1 ai đó trên thế giới này có 1 câu truyện như vậy.Nhưng tôi thì Không.
Sặc đọc song đoạn này tớ chảy mồ hôi luôn , hóa ra bác sáng tác hả T.T :em35: , câu " Nhưng tôi thì KHÔNG " thấy nặng nặng làm so ấy , giống như bác tự phủ định toàn bộ câu chuyện của mình zzzz:em03: , rốt cục tơiế chả biết đâu là thật đâu là giả , ảo thiệt .:em35: