Cảm tạ với tấm lòng của dark_pearl và các bạn, những thành viên của NintendoVN nói chung và Doraemon-FC nói riếng, cũng xin có đôi lời cảm xúc nhân dịp giáng sinh và bước vào năm mới ^^
Bạn có nhớ tập
truyện ngắn số 21 không? Riêng tôi thì tôi không bao giờ quên được vì giọt nước mắt đầu tiên của tôi với Đôrêmon đã và đang lăn dài trên cuốn sách ấy mà tôi đang cầm trên tay.
"Đêm Nôen vui vẻ", vâng, một tình huống rất bình thường theo kiểu "Dora" quen thuộc. Để mang lại hạnh phúc cho bạn bè và những đứa trẻ trong khu phố trong đêm giáng sinh, Đôrêmon và Nôbita đã có một đếm không ngủ, với giá rét và những bông tuyết trắng xóa. Nhưng hai người bạn ấy thật giống với ông già Nôen mà tôi đã từng nghe kể trong truyện cổ tích ngày xưa, nhưng dễ hiểu và gần gũi hơn rất nhiều. Bạn đọc hết tập truyện và lại có thêm một tiếng cười vui vẻ...
Nhưng, khi bạn lật sang trang tiếp theo thì mọi thứ lại khác. Lại là một cuộc phiêu lưu, nhưng là của Nôbita với Nữ thần tuyết - vị thần của mùa đông, yêu thích màu trắng của tuyết và giá lạnh. Hai người gặp nhau rồi trở thành bạn thân, dù có bị chia cách bởi thể xác và sự bất hòa nhập giữa muôn loài. Chính tình bạn ấy ngay từ đầu đã làm tan chảy trái tim băng giá của Nữ thần, khiên cô biết yêu, biết khóc và biết trân trọng tình bạn cao đẹp và trong sáng ấy. Cô đã ra đi, nhưng tình yêu của co đã chuyển hóa thành những tia nắng vàng rực rỡ vào bình minh hôm sau. Điều đó là điều không phải ai cũng có thể hiểu, trừ Nôbita và fan của Đôrêmon như chúng ta