Tình hình là hôm nay anh em đi off rất vui, nhưng hình chụp thì lại rất ít, khó có thể "đuổi hình bắt chữ" được hết chiều dài buổi off được. Nói đúng ra thì tất cả số hình ở trên đều từ máy của Ashey và chỉ gói gọn trong khoảng thời gian tăng 1, thành ra.... một là còn thiếu phần của 2 tăng còn lại, hai là ảnh còn chụp không đủ hết thành viên (người đẹp trai thì bị chụp nhiều, chẳng trách được
).
Thôi thì dựa vào số ảnh ở trên tớ cũng xin giới thiệu thành phần tham dự buổi off hôm nay:
Cộng hòa - Xã hội - Chủ nghĩa - Việt Nam
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
Biên bản tóm tắt buổi offline hội DS Hà Nội
Ngày 26/12/2010
Đến hẹn lại lên, cứ đến những ngày cuối năm, cái sự ham sa đọa và thác loạn của một con người vốn dĩ ham sa đọa và thác loạn là chàng Wolverine của chúng ta lại chảy rần rật trong huyết quản. Trách làm sao được, anh sinh ra đã có những thiên bẩm đó ở trong người, và kể từ ngày anh gia nhập hội Nintendovn, cái mớ thiên bẩm đó lại càng có dịp phát huy tác dụng. Ở Nintendovn, anh có cơ may bén duyên/hội ngộ với đủ các thành phần anh tài, của đất nước nói chung và đất Hà Thành nói riêng, mỗi người mỗi vẻ nhưng nói chung cũng cùng khốn nạn như anh cả.
Anh cùng các chiến hữu của mình quá tâm đầu ý hợp, nên cái sự gặp nhau trên forum là không đủ. Quá khứ đã từng chứng kiến sự tao ngộ của anh và các đồng đội kha khá lần, và lần nào dấu tích để lại cũng đều khiến anh phải đau đầu tìm địa điểm khác để off lần sau. Lần này cũng không phải là ngoại lệ.
Những ngày cuối thu, khi mà vừa hết Noel xong, tiết trời đột ngột chuyển từ ấm áp sang lạnh cắt da cắt thịt, anh quyết định nhân cơ hội đó tụ tập đám đệ tử, lộn, đám anh hào để cùng nhau ôn lại kỉ niệm xưa (qua đây càng thể hiện rõ cái tài bấm đốt ngón tay tìm ngày lành tháng tốt của anh Wolverine, tớ nhớ hôm nay mình phải mặc 4 áo...). Như những lần khác, Wolverine vẫn luôn là người đứng ra chủ xị. Đám anh hào kia chỉ cần có người đứng mũi chịu sào là a lê hấp, cả lũ nhào vô. Họ quả là những con người thông mình. Dĩ nhiên, trong lần gặp mặt này, tri kỉ là không thể thiếu, nhưng các gương mặt mới thì anh cũng không thể bỏ qua. Wolverine thi triển nội lực của mình dùng kiếm (nói đến kiếm của anh cũng tài, cây kiếm này lúc dài lúc ngắn, to nhỏ tùy ý, chắc hẳn cây Thiết Bảng của Đại Thánh năm nào cũng phải có vài phần nể mặt, chỉ tội dạo này tuổi già sức yếu, có vẻ anh gặp khó khăn điều khiển cây kiếm đó theo ý mình rồi thì phải) phun, à quên, khắc lên tấm bia đá trước thôn "Giao lưu - Kết bạn" lập bởi hội Nintendovn một bài chiêu mộ nhân tài cho buổi offline. Quần hùng khắp nơi đổ về, và khi nghe danh đích thân Wolverine sẽ xuất hiện cùng nhiều anh tài từng nổi danh một thời khác, số lượng hào kiệt nhắm mắt viết liều tên mình vào danh sách đăng kí quả không nhỏ, nói không ngoa vượt quá giới hạn đếm của người viết; nghe đâu là 10 thì phải.
Nhưng sau một đêm vắt trán suy nghĩ, với trí thông minh trời tro có trong mỗi người, một số không nhỏ các hào kiệt đã quyết định không tham dự buổi gặp mặt này. Có thể họ đã nhận ra sự bỉ ổi của Wolverine qua những tích người già kể cho trẻ em khi họ muốn chúng sợ mà nín khóc? Hay là họ chùn bước trước hào quang sức mạnh mà Wolverine và các đồng đội tỏa ra? Hay đơn giản là hôm đó họ không có xe máy? Dù sao đi nữa, số lượng người tham dự cuộc vui hôm đó ít hơn số lượng dự kiến, và may mắn thay, vẫn trong tầm đếm của người viết.
Địa điểm: Hồ Gươm, đối diện đài phun nước.
Thời gian: 9h30 sáng.
Giờ Thìn đã điểm chả biết được bao lâu, báo hiệu giờ gặp mặt đã đến. Wolverine đã giữ lời hẹn, đến đúng 9h15 và...co ro trong cái rét nên thơ đóng đá của Hà Nội. Không sao, anh và một hào kiệt khác với cái tên
Nobita! đã dùng "truyền âm dập mật" hẹn nhau trước ở một quán cà phê gần đó. Nhưng ô hay, khi sao anh đến điểm hẹn, cảnh vẫn đây mà người không biết ở phương nào? Mới có 9h15 thôi bố ạ, Nobita! còn đang trên đường đến.
Đúng 9h30, Nobita! (là tớ đây) xuất hiện, 2 người gặp nhau mừng mừng tủi tủi không biết nói gì (vì trước đó cách đấy 2 ngày đã chè chén với nhau rồi, giờ đek biết nói gì) ngoài việc truyền cho nhau hơi ấm của tình hữu nghị. Địa điểm hẹn thì là chỗ khác, giờ ta đứng đây nhỡ quần hùng không thể phát hiện, chẳng hóa ra công sức đổ sông biển sao? Gạt bỏ cái rét qua một bên, Nobita! và Wolverine quyết định....ra điểm hẹn chờ.
Thời gian chờ của 2 người nhất định không hề bị bỏ phí, vì chỉ độ sau một vòng tuần hoàn, từ xa đã có bóng dáng của một thiếu niên bay tới. Nói là bay vì quả thật trước con mắt kinh ngạc của 2 hào kiệt, chân của thiếu niên nọ không hề chạm đất mà vẫn từ từ tiến về phía 2 người. Thiếu niên đó đi xe đạp.
Nhắm tầm đến trước mặt 2 người, thiếu niên nọ quyết định dừng xe và thân chinh đáp đất. Một gương mặt mới! Và nhỏ hơn 12 tuổi! Đến đây anh tài Nobita! nhất thời chột dạ. Trước đó, trong phút bồng bột, anh trước toàn thể bá tánh đã hào hùng tuyên thệ rằng bất cứ ai dưới 12 tuổi mà đủ dũng khí tham dự sẽ được anh đài thọ hết. Nô ơi là Nô, ngươi quả là có già mà không có khôn mà! Một ý nghĩ chợt thoáng qua tâm trí anh khi anh đảo mắt nhìn nước Hồ Gươm xanh bóng và sâu hoăm hoắm, và quay lại nhìn cậu thiếu niên nọ. Giang hồ mất đi có một người hẳn cũng không phải là mất mát lớn, anh nghĩ bụng. Nhưng với bản chất lương thiện, anh quyết định sẽ đi theo chính phái một ngày coi sao, âu cũng là cho cậu thiếu niên một con đường sống.
Cậu thiếu niên họ Thiện tên Tai và do cái tên này nhiều như sao trên trời nên anh còn phải vác theo cái số hiệu 99x ở sau nữa để phân biệt với những thằng Thiện Tai khác. Vì thế tên đầy đủ của anh là Thiện Tai 99x, anh không quen dánh có dấu nên gọi anh là thientai99x cũng được. Mà cũng ai biết được, không chừng anh mang bí danh đó vì số lần gây ra tai họa của anh đã vượt quá con số 99 lần rồi thì sao, có trời mới biết! Anh đến đây với tinh thần: giao lưu là phụ, giảm béo là chính! Hóa ra anh nhân cơ hội gặp mặt này để đạp xe đạp giảm béo thôi, cao kiến này của anh nhất định không có đối thủ!
Thời gian lại tiếp tục chậm rãi trôi. Nobita! nhìn lại tình hình. Đội hình: 1 thằng béo, 1 thằng gầy và 1 thằng trẻ con. Anh tự đấm vào đầu mình vì nghĩ mình bị lậm phim "Ở nhà một mình" quá rồi. Dù sao đi nữa, gương mặt mới đến quả là khá...mới, nên thientai99x vẫn chưa thể nhập cuộc với 2 anh hào đến trước ngay được. Với bản tính thương người (Nobita! trước giờ vẫn tự hào vì mình có rất nhiều bản tính tốt, mỗi tội nói láo hơi nhiều), anh quyết không để cho thientai99x đứng một mình được. Và mặc dù với lí do chính vẫn là cái tuyên thệ ngu ngốc mà anh lỡ lời phun ra trước đó, anh thấy phải cần thiết mua cho thientai99x một cái gì đó để ...ăn. Trớ trêu là anh và Wolverine chọn địa điểm hẹn là Hồ Gươm, trớ trêu tiếp là tại Hồ Gươm có một quán KFC, và trớ trêu nhất là KFC...ăn được, ngon là đằng khác, nên Nobita! nhấc đôi chân nặng như chì của mình tiến vào KFC quán. Khi bước ra anh hẳn sẽ nhẹ bớt, có thể không phải ở đôi chân, mà rất có thể là ví tiền của anh. 59 ngân lượng cơ mà, đâu phải ít! Anh chợt nhớ lại và hối hận vì đã đi theo con đường chính đạo hôm nay. Nhất là khi cả anh và Wolverine đều chưa ăn sáng.
May sao, xóa tan dòng suy nghĩ đang ngày một tối dần của Nobita!, là bóng dáng của một gương mặt quen thuộc mới xuất hiện. Vẫn khốn nạn như xưa, vẫn tráo trở như xưa, dù kiểu tóc có hơi khác nhưng nhất định cái sự đốn mạt tỏa ra từ nhân vật này khiến Nobita! không thể nhầm lẫn hắn với ai khác ngoài
Jiraiya. Lại nói về nhân vật này, Jiraiya một nhân vật bí hiểm của hội Nintendovn, ít ra là bây giờ. Anh rất ít khi xuất hiện, và chỉ xuất hiện khi người ta ít mong được gặp anh nhất, như khi phụ nữ đang thay đồ chẳng hạn. Dân gian quen gọi anh làm nghề cắn trộm đấy các bạn ạ. Nghe hơi bựa thì cứ phang nghề Ninja vào cho nó oách. Bằng chứng cho nghề nghiệp của anh thì cứ nhìn đây này, cả năm đek thèm xuất hiện mà đùng một cái, nghe tin anh tài gặp mặt là y như rằng, dù đang ở nhà quạt chả cho vợ đi đẻ đứa thứ 12, anh vẫn vứt công việc ở nhà bỏ đi đú đởn với anh em. Cái thằng, chỉ được cái giỏi!
Anh tài tiếp theo xuất hiện là
Miles, không cần phải vòng vo giới thiệu vì anh là người trước giờ làm việc rất hiệu quả và thích sự ngắn gọn. Nghe tin hội Nintendovn gặp mặt là anh đi ngay, và anh xuất hiện cũng rất đúng giờ. Tuyệt, phải như vậy mới là anh chứ. Chỉ tội, anh xuất hiện ở phía bên kia hồ, đối diện với điểm tập kết! Ô hay, tổ sư mấy thằng xe buýt (anh đi xe buýt mà), chúng mày đã dựng được điểm đỗ phía bên này hồ rồi chẳng lẽ không đủ kinh phí làm nốt cái nữa ở phía bên kia hả? Anh không tiếc lời rủa thầm mấy "thằng cha" đó trong khi rút con "dế" của anh ra cầu cứu những người đã đến trước. Từ phía bên kia hồ, Wolverine nhận được tín hiệu cầu cứu của Miles, nhưng khổ nỗi số phận anh còn thảm hơn cả Miles, anh cuốc bộ đến đây mà, giờ chả lẽ bảo nó lăn nửa vòng hồ lại đây tập kết với anh em? Không sao, Jiraiya cười khẩy, hắn vẫn tự hào với anh em về con xế vừa được gỡ 2 bánh sau của mình, và giờ hắn có thể đi khắp nơi khoe khoang về con xế của mình có 2 bánh như ai. Tuy thỉnh thoảng tay lái loạng choạng, hẵn vẫn ngã dập một số thứ, nhưng những lần không ngã thì hắn lái cũng ổn lắm. Vì vậy trong tình thế đó, hắn chứ không phải ai khác sẽ là người rước Miles về dinh.
Người viết chợt nhận ra là anh viết hơi bị dài quá, nên giới thiệu luôn nhân vật cuối của tăng này:
Ashey. Lí do người viết không muốn viết nhiều về hắn thì vừa nói ở trên rồi, nhưng hơn cả, đó là Ashey hẳn phải là một trong những hào kiệt bựa nhất của những hào kiệt bựa. Lí do thì vô thiên lủng, lần gặp mặt nào anh cũng là thằng xuất hiện lúc giữa buổi, hưởng thụ hết những cái sung sướng của mọi người, và ngay khi buổi tiệc chuyển đến phần tính tiền, bóng dáng của anh đã không còn được tìm thấy ở bất kì chỗ nào nữa! Có được tu vị khinh công như vậy, hẳn anh phải dành những năm trai trẻ của mình hành nghề móc túi trên đường phố Hà Nội. Thật bái phục anh. Dù sao thì phen này, quần hùng sẽ nhất định ấn đầu anh xuống mà bắt anh cam-pu-chia trước khi anh có cơ hội thể hiện tuyệt kĩ Thần Hành Thái Bảo của mình. Đã thế về sau, anh còn đắc tội với anh tài Nobita! nữa chứ, anh quả thực phanh thây ngàn lần cũng chưa đáng!
Buổi gặp mặt còn một gương mặt bí hiểm nữa chưa xuất hiện. Như giang hồ nói đấy, trùm cuối mà xuất hiện ngay từ đầu thì còn gì là game (giang hồ có câu này sao?) nên người viết xin phép được giới thiệu sau. Chỉ biết rằng có một điều bảo đảm, nhân vật này cũng khốn nạn.
....Phù, xong phần gặp mặt nhé. Vì phần này không có hình nên tớ phải viết dài dài tí, phần sau có hình thì có nhìn hình ăn tiền thôi
.