Nhật Ký Forum NintendoVN

Cửa hàng game Nintendo nShop

Chiều nai sẽ nhận được con GBA SP, đc sở hữu một sp từ Nintendo lần 2 sau con Wii ở nhà. Cảm xúc rất chi là phấn khởi và sắp 1 list băng để về chơi với ẻm
 
Niềm vui nào cũng đến lúc tàn. Thật lòng anh nghĩ, quá khó để mình có thể được gần với nhau, thật sự hiểu nhau, vì bởi, mình đến với nhau để khỏa lấp những khoảng trống trong lòng, kiểu như lọ mọ trong đêm tối, mình vô tình vồ lấy nhau.
Thời gian qua không dài, không ngắn, nhưng với anh thì nó thật dài, sự mệt mỏi cứ bám lấy qua từng buổi nói chuyện, nó cứ lặp đi lặp lại, luẩn quẩn đến phát chán. Anh cứ nghĩ rằng đó chỉ là cảm giác của anh, thì anh vẫn có thể im lặng cho qua, vì có lẽ đó chỉ là sự khó chịu khi phải ngồi chat trước màn hình máy tính quá lâu, và cũng bởi, câu chuyện của anh cũng đã hết, anh chẳng còn biết nói gì với em được nữa. Nhưng có lẽ sự ngán ngẩm, chán chường đó thật sự đến từ cả 2 thật. Những dòng tin chỉ mang tính chất cho có, lấy lệ, cũng chẳng buồn trả lời nhau, cũng chẳng buồn quan tâm là mình đang chat với nhau, cứ thế, ai cũng lo chuyện riêng của mình ...
Thật sự anh nghĩ, nếu chẳng còn quan tâm nhau, chẳng còn cảm giác gì,... ít nhất là như những ngày đầu mình tìm đến với nhau, thì có còn lại gì để mà níu giữ, giữ những thứ dường như chẳng hề yêu thương ...
Không hề trách cứ, không giận hờn, chắc cũng chẳng nhớ thương, như một lẽ tự nhiên khi tình cảm giờ đã tự nhiên không còn. Lỗi là ở anh, khi giờ anh không thể kể cho em nghe tiếp câu chuyện của anh nữa, vì thật sự, chẳng có gì để mà kể. Tình cảm là cái gì đó thật vu vơ, chỉ như sợi dây vô hình, mới đó còn quan tâm thật nhiều, lắng nghe câu chuyện của nhau, mà giờ đây, ngoảnh mặt chia đôi lối về ...
 
Nhận thấy trong nhiều chuyện khi tôi im lặng, không phản ứng gì thì tưởng tôi đang sợ, nghĩ được nước thì nên lấn tới. Trong tình cảm cũng vậy. Chắc cay cú vì cho là tôi đang hả hê, nghĩ tôi đang hành động theo cách của kẻ trên cơ? Sao lại khùng điên mà nghĩ vậy. Không có gì là vui, hả hê hết. Tôi đã nói tôi không phải sắt đá làm sao không buồn. Nhưng tôi không được phép buồn. Cuộc sống tôi giờ không đơn giản như tôi muốn nữa. Trên mạng tôi đang bị vây bởi 1 đám người cơ hội, trục lợi. Bọn điên này lúc nào cũng rình rập, đợi chờ tôi sơ hở để quấy rối. Cuộc sống ngoài đời tôi cũng chẳng đơn giản là con thợ đi làm cho riêng mình nữa. Không còn được phép lười, mệt mỏi thì xin nghỉ nữa vì giờ tôi phải giúp gia đình quản tiệm. Sao không chịu hiểu cho tôi mà khi thấy tôi xuống nước lại muốn nói những chuyện làm tôi buồn lòng, chán ghét. Lúc đọc tin nhắn Phú nói là buồn thật tôi cũng rất buồn, cảm giác lơ lững chứ vui gì. Tôi không biết kẻ trước đây bỏ rơi tôi nghĩ gì chứ với tôi hành động kẻ trên cơ "tao bỏ mày" cầm thú như vậy tôi không làm được. Chính vì tôi hiểu cảm giác của kẻ bị chấm dứt rất khó chịu, đau khổ nên tôi không muốn Phú buồn.

Còn tình cảm thì sao? Tiếp tục hai đứa được gì? Lúc quen nhau đã không bảo vệ được tôi, không thể vì nhau thì khi chia tay sao phải làm nhau chán ghét !? Nếu thật sự còn yêu thương tôi thì làm ơn dành cho tôi khoảng riêng lúc này vì tình yêu đang rất nhạt. Còn Phú cố gắng sống tốt hơn. Không được sao ?
 
Hôm nay chính thức về lại NinVn sau khi mua một bé New 3ds Xl (Nick cũ là DarkSky lâu lâu lắm rồi khoảng hồi 2009 thì phải giờ thì quên pass nên xài luôn acc mới.) :D Cơ mà xui mua phải em bị ngay 1 stuck pixel dưới bottom touch screen :( tuy không ảnh hưởng nhưng khó chịu nên chạy ngay ra Walmart đổi ngay em khác :D Chuyện là thế đấy.
 
Đã 4 nàm rồi kể từ ngày ko chơi NDS, giờ đây tôi đã sở hữu hệ máy mới của 3ds khi quay lại rất vui mừng khi 4rum vẫn còn hoạt động tốt. Hi vọng rằng 4rum tiếp tục duy trì mãi vì một thế giới nintendo, tuy rằng thông tin cập nhật trên fb ít ai cm những vẫn được nhiều sự quan tâm của cộng đồng game nitendo. Chúc sức khỏe các anh em và các mod min trong 4rum :)
 

Bình luận bằng Facebook

Pokémon Center

Pokémon Center Việt Nam

Cộng đồng Facebook của NintendoVN

Top