QUÊ HƯƠNG CỦA NINTENDO - KYOTO:
NƠI NHỮNG ĐIỀU KỲ DIỆU BẮT ĐẦU
NƠI NHỮNG ĐIỀU KỲ DIỆU BẮT ĐẦU
Erik Voskuil là người đang điều hành trang tin cá nhân (blog) BeforeMario, và là một trong những nhà sưu tầm các sản phẩm do hãng Nintendo. Ông đang sở hữu những bộ sưu tầm các sản phẩm mang tính lịch sử của hãng Nintendo được xem là lớn và đầy đủ nhất hiện nay, trong đó có cả những vật phẩm mang tuổi đến hơn 100 năm nay.
(Ông Erik Voskuil - Tác giả bài viết, và là người đã viết cuốn Before Mario)
Erik Voskuil đã có chuyến thăm thành phố Kyoto, Nhật Bản và ghé về nơi mà hãng Nintendo được khai sinh. Chuyến đi mang nhiều ý nghĩa đối với ông, và theo cảm xúc đó ông đã thưc hiện một bài viết để chia sẽ với những người yêu mến Nintendo và những những sản phẩm của họ.
(Một bộ sưu tầm các sản phẩm Game&Watch đầy đủ nhất,
trong đó có những sản phẩm thuộc loại hiêm)
Erik Voskuil là tác giả cuốn sách Before Mario cùng tên với trang tin cá nhân của ông, viết về lịch sử hình thành của Nintendo bắt đầu từ năm 1965 đến năm 1983. Cuốn sách gây được sự chú ý của giới sưu tầm, và nhưng người yêu mến Nintendo. Trong sách có sử dụng nhiều hình ảnh của những bộ sưu tầm lớn, và những vật phẩm thuộc dạng hiếm được bảo quản nguyên vẹn nhất.
(Bìa sách của cuốn Before Mario - Viết về lịch sử hình thành của Nintendo)
Bài viết sau đây được chuyển ngữ sang tiếng Việt, và hy vọng vẫn giữ được những cảm xúc của tác giả muốn truyền đến người đọc. Để dễ theo dõi, bài viết có xen lẫn những thông tin được thu thập trên internet và trang Wikipedia để giải thích một số dữ kiện liên quan đến Nintendo. Hình ảnh minh họa được lấy từng trang tin các nhân của Erik Voskuil và một số website khác, với mong muốn mô tả chính xác và đầy đủ những địa điểm ông đề cập http://blog.beforemario.com/2015/05/nintendos-birthplace-in-kyoto.html#more
Kyoto - “Quê hương của Nintendo”
Nhân dịp đến Nhật Bản, tôi đã ghé thăm thành phố Kyoto, nơi đây từng là nhà của Nintendo. Hãng vẫn còn giữ một văn phòng tại thành phố này, và nó được đặt tại chính nơi mà hãng Nintendo được sáng lập vào năm 1889.
Đối với tôi, cái tên Nintendo có thật nhiều ý nghĩa, nhiều đến nỗi chuyến thăm này cứ thôi thúc tôi thực hiện một quyển sách nói về lịch sử của hãng. Mặc dù, tôi đến và chỉ được ngắm nhìn trụ sở cũ của hãng từ bên ngoài thôi. Thế nhưng, vẻ ngoài của tòa nhà vẫn mang đến cho tôi một cảm giác rất gần gũi. Bạn có thể tưởng tượng vào thời gian đầu, khi công ty mới được sáng lập cách đây hằng trăm năm trước, thì đây là nơi sản xuất và kinh doanh loại ‘thẻ bài’. Tòa nhà được xây dựng trên con phố Shomen-dori thuộc quận Gion giàu truyền thống và có bền dày lịch sự, nằm ở phía Đông của thành phố Kyoto.
Shomen-dori có nghĩa là ‘con lộ trên’, sở dĩ được đặt tên như thế là vì Shomen-dori là con đường ở phía trước của ngôi đền Hōkō-ji, đây là một trong những ngôi đền nổi tiếng ở vùng này được xây dựng từ thế kỷ thứ 16. Đền Hōkō-ji từng sở hữu một bức tượng phật rất lớn, nhưng đã bị hư hại nặng sau nhiều trận động đất và hỏa họa trong quá khứ.
‘Con lộ trên’ chạy dọc theo từ hướng Tây sang hướng Đông, ngang qua khu phố. Bắt đầu từ Nhà-Ga Tambuguchi và kết thúc ở ngôi đền Hōkō-ji, lộ Shomen-dori có chiều dài khoảng 4 kilo-mét.
Ông Fujisaro Yamauchi là người đã sáng lập hãng Nintendo, và được biết đến như là một cửa hiệu kinh doanh và sản xuất bài-hoa (Hanafuda), một loại bài dân gian của Nhật bản. Cửa hiệu Nintendo được mở bán vào ngày 23 tháng 09 năm 1889 và trở nên quen thuộc với người dân khắp vùng Ohashi của Kyoto lúc bấy giờ. Mảnh giấy quảng cáo cho thương hiệu Nintendo trong ảnh được in vào khoảng năm 1915, trên đó có ghi rõ địa chỉ đường Shomen-dori, và tên cửa hiệu là Yamauchi Nintendo. Tên của cửa hiệu được in theo cách viết ‘từ phải sang trái’ trong tiếng Nhật. Cách viết địa chỉ này được thương hiệu Nintendo dùng đến tận sau những năm 1950.
Thoạt đầu, Nintendo chỉ là một cửa hiệu nhỏ, được mở bởi ông Fusajiro Yamauchi. Tên đầy đủ là Nintendo Koppai, cụm từ Nintendo có nghĩa là ‘ơn trời’ (leave luck to heaven) đã được nhiều người biết đến. Ông Fusajiro Yamauchi không có con trai để kế nghiệp, nên ông đã quyến định nhận chính người con rể của ông làm con nuôi, và theo họ Yamauchi của ông. Sau khi kết hôn, Sekiryo Yamauchi xin thôi việc ở công ty mình đang làm, và tiếp quản Nintendo Koppai vào năm 1929. Sau đó 4 năm, Sekiryo Yamauchi đã quyết định sát nhập với một công ty khác và đổi tên công ty thành Yamauchi Nintendo &Co.
Năm 1947, Sekiryo Yamauchi thành lập thêm một công ty phân phối sản phẩm, lấy tên là Marufuku Co., Ltd., chuyên trách việc phân phối các loại bài-hoa do chính công ty Yamauchi Nintendo sản xuất. Ngoài công ty Marufuku Co. phân phối chính hãng ra, thì Yamauchi Nintendo cũng tiến hành việc kết hợp với các công ty phân phối khác để mở rộng thị trường.
Sekiryo Yamauchi cũng không có con trai, nên một lần nữa ông Sehiryo Yamauchi lại nhận một người con rể của mình là ông Shikanojo Inaba làm con nuôi, để đổi thành họ Yamauchi. Nhưng lần này, ông Shikanojo Yamauchi đã không tiếp quản việc quản lý thương hiệu của gia đình, mà chính người con của ông là Hiroshi làm thay cha mình.
Năm 1949, Hiroshi Yamauchi theo học trường Đại học Waseda, tại Tokyo. Sau khi ông Sekiryo Yamauchi mất, Hiroshi Yamauchi chính thức điều hành công ty, và đổi tên Marufuku thành “Nintendo Playing Card Co., Ltd.”. Năm 1953, Nintendo là công ty đầu tiên ở Nhật Bản sản xuất và phân bối bài-hoa bằng chất liệu nhựa (plactic).
Một mẫu quảng cáo khác, có tuổi hơn 100 năm, có in hình của cơ sở sản xuất bài-hoa trên đoạn đường Shomen-dori ngày nay, và biểu tượng của công ty phân phối sản phẩm “Marufuku Co.” được khoanh tròn.
Dòng sông Kamo chảy theo hướng Bắc-Nam chia Kyoto làm 02 nữa. Rất nhiều cây cầu được xây dựng bắt ngang 02 bờ của thành phố này. Một trong số đó là cầu Shomen-bashi (tiền-kiều) nối giữa 02 bờ bờ của con đường Shomen-dori.
Khi đặt chân đến cây cầu này, thì văn phòng cũ của Nintendo hoàn toàn nằm trong tầm mắt, gần kề với bờ Tây của dòng sông Kamo. Đây là khu vực buôn bán sầm ất, đông dân cư. Từ vị trí này có thể nhìn thấy cùng với tháp Kyoto (Kyoto Tower) cao 131 mét, tòa nhà Nintendo vươn cao hơn so với những ngôi nhà xung quanh.
Đi ngang qua cầu Shomen-bashi, hướng về phía Tây, chúng ta sẽ đến một góc ngay phía phải của con phố, đấy là nơi mà những công việc kinh đầu tiên của hãng Nintendo đã bắt đầu. Khu vực này rất thích hợp để sản xuất và buôn bán. Tại đây, hãng Nintendo đã từng làm ra các sản phẩm bài-hoa và bán trực tiếp cho các khách hàng.
Theo thời gian, cả khu vực này đã được công nghiệp hóa, và trở thành trung tâm của một mạng lưới phân phối sản phẩm sầm uất nhất của thành phố, với sự tập trung của rất nhiều nhà máy sản xuất, văn phòng. Cuối những năm 1950, tòa nhà này từng bị tàn phá bởi động đất, nhưng hãng Nintendo đã dựng lại và tồn tại cho đến ngày nay. Có lẽ nơi này giờ đây cũng chỉ sử dụng với mục đích bảo tồn mà thôi.
Vào đầu những năm 1930, khi công việc làm ăn thuận lợi, những bậc thềm đá này đã được dựng lên vào năm 1933, ngay tại vị trí phía trước cửa hiệu cũ từng được xây dựng bằng gỗ. Ba bậc thềm đá trông hoa lệ này được chính ông Sekiryo Yamauchi cho thi công. Chúng vẫn được giữ lại tạo nên dáng vẻ thú vị cho công trình, với sự kết hợp của các khung sắt và chất liệu đá trông rất khác lạ. Tòa nhà vẫn đứng đó, và sở hữu những nét riêng so với những tòa nhà xung quang nó.
Những chi tiết trên đá vẫn giữ được sự tin túy, kể cả phần chạm khắc biểu tượng của công ty Marufuku ở mặt trước.
Biển hiệu bằng kim loại đồng cũng được gắn bên cạnh cửa ra vào, ghi rõ: Yamauchi Nintendo, cùng với sản phẩm mà công ty sản xuất lúc bấy giờ là: Bài-Karuta và Bài-Tây.
Biển hiệu phía trái dùng chữ phương Tây có nội dung là “Playing Cards - The Nintendo Playing Card Co.; Shomen-Dori Ohashi, Kyoto, Japan.”
Cửa ra vào và cửa sổ được sơn cùng màu xanh nhẹ, giống với màu sơn của biển hiệu. Màu sơn trông rất hài hòa với tông màu vàng/xám của đá của công trình. Trên mặt kính của của ra vào là hai biểu tượng của công ty Marufuku.
Khi lượng khách du lịch mong muốn tham quan tòa nhà ngày càng nhiều khi họ đến vùng này. Trong số đó, xuất hiện nhiều vị khách không tuân thủ đúng các quy tắc bảo vệ tài sản cho tòa nhà. Và, tấm biển thông báo miễn trừ khách tham quan trên cửa chỉ vừa được gắn trong một vài năm trở lại đây.
Chỉ có thể nhìn xuyên qua cửa, chúng ta có thể thấy phần nội thất vẫn đươc bảo tồn nguyên vẹn kiến trúc của những năm 1930.