Thần thoại Pokemon

Cửa hàng game Nintendo nShop

chap 20: Hoa Glacidea​
Tiếng nói nhẹ nhàng của Celebi vẫn tiếp tục:
_Lanin, ta rất khâm phục tấm lòng của cậu, bây giờ cậu hãy trở về đi, mọi người đều đang chờ cậu đấy
_Cảm ơn, cảm ơn Celebi rất nhiều, chúng ta đi thôi, Suicune!
_Uhm, có lẽ cậu không còn nhờ đến tôi đâu
Lanin ngạc nhiên, bất chợt cậu thấy có gì nằng nặng trên vai. Quay lại, cậu ngỡ ngàng nhìn thấy một đôi cánh trắng muốt trên vai mình. Giọng nói của Celebi lại cất lên:
_Lanin cứ xem như đây là quà tặng của ta, nó sẽ biến mất khi cậu về đến nhà, nào đi ngay thôi. Cậu làm sao thế Lanin?
_Mẹ tôi, mẹ luôn xem tôi như một thiên thần nhỏ, bây giờ điều đó trở thành sự thực... xin lỗi, tôi không kềm được nước mắt
Lanin bình tĩnh lại, cậu cất cao đôi cánh và bay lên trời cao như một thiên sứ
_Tạm biệt Suicune, Celebi, tôi sẽ không bao giờ quên ơn các cậu đâu
Lanin cười vang bay qua các vùng sông núi mênh mông, rộng lớn.Tay cậu nắm chặt bông hoa. Các pokemon dưới mắt đất nhìn theo cậu với ánh mắt thích thú pha lẫn ngạc nhiên. Từ xa, cậu bé nhìn thấy ngôi làng xinh đẹp của mình đang dần hiện rõ. Nhưng sao lại có nhiều người vây quanh nhà cậu thế này. Lo lắng, Lanin đáp xuống, đôi cánh của cậu biến mất. Chạy vội vào nhà, cậu nhìn thấy một cảnh tượng kì lạ đang diễn ra:
Lão Laocoox đang bị trói dưới đất, miệng liên mồm chửi rủa. Lanin vào trong nhà, thấy già làng đang ngồi bên mẹ cậu đang tái nhợt đi. mặt ông ta buồn bã
_Lanin, ta rất tiếc. TRong thời gian cậu đi vắng, tên Laocoox đã tìm đến để đòi nợ. Mặc dù chúng ta ngăn cản hắn nhưng hắn vẫn xông vào và dùng Hariyama đập phá khắp nơi. lại còn nói cậu là đứa con bất hiếu dám bỏ mặc mẹ mình mà ra đi. Mẹ cậu vì bị kích động mà bênh tình đã trở nặng hơn. Chúng ta vì quá bức xúc nên đã bắt Laocoox lại
_Thả ta ra, ta là địa chủ lớn nhất vùng này, các ngươi không có quyền bắt ta
_Trưởng lão ơi, cháu đã mang hoa Glacidea về rồi, ông mau nấu thuốc cho mẹ cháu đi, xin ông
_Hariyama đã phá hết chỗ dược liệu rồi, ta e rằng...
Bông hoa lặng lẽ rời khỏi tay cậu bé. Lanin chạy vội đến chỗ mẹ mình
_Lanin, mẹ rất tiếc không thể ở bên con nữa, hãy sống tốt nhé con trai yêu của mẹ. Tạm biệt
Mắt bà từ từ khép lại. Tiếng khóc của Lanin vỡ òa, hòa vào tiếng khóc của dân làng. Già làng nén những giọt nước mắt nói với cậu:
_ Hãy khóc đi cậu bé, khóc cho thỏa nỗi lòng, mẹ cậu đã ra đi thật rồi, theo Giratina về chốn vĩnh hằng
Bất chợt cậu bé bật dậy;
_Đúng rồi, Giratina, Chúa Tể của những linh hồn, có thể sẽ giúp mẹ cháu sống lại, phải không, già làng?
_Không được đâu Lanin, việc đó quá nguy hiểm, cậu sẽ phải tới vùng đất của các linh hồn, nơi chứa đầy các ghost pokemon kì dị
_Sẽ không sao đâu nếu cậu đi với chúng tôi
Mọi ng` nhìn lại và ngạc nhiên:Đó là Suicune, Entei và Riakou
_Chúng tôi đã nghe Suicune nói rồi, chúng tôi sẽ hộ tống cậu đi. Còn về phần Laocoox, Darkai sẽ có hình phạt cho hắn
Laocoox co rúm người run sợ. Đúng lúc đó, bông hoa Glacidea chợt rực sáng
_Celebi đã truyền sức mạnh vào bông hoa rồi, có thể nó sẽ giúp ích cho cậu
_Được rồi chúng ta đi thôi
chap sau: Vùng đất của những linh hồn










 
Chap 21:Vùng đất của những linh hồn
Lanin cưỡi trên lưng Suicune phi băng băng qua các vùng đất
_Xin lỗi, vì chuyện của tôi mà làm liên lụy đến mọi người, thật không đáng chút nào
_Không sao đâu Lanin, chúng tôi chỉ hoàn thành theo ý nguyện xa xưa của Ngài Arceus thôi "Vạn vật trên đời này đều có nhân quả". Mẹ con cậu đã làm nhiều việc tốt, 2 người xứng đáng được sống hạnh phúc
Entei cất giọng:
_Mọi người ph3i nhớ rằng việc chúng ta đang làm đi ngược lại với luật lệ do 3 pokemon tinh linh đặt ra: Mesprit, Azelf và Uxie. Theo đó thì không được đảo ngược trật tự của Âm Dương. Xem ra chuyến này dữ ít lành nhiều.
Raikou nói:
_Không sao đâu, có gì Ho-oh sẽ xin cho chúng ta. Mà cậu phải nhớ, Lanin, Giratina là 1 vị thần kì quặc khó đoán. Đến đấy phải theo sát chúng tôi không được rời nửa bước
Trời tối dần, tất cả dừng lại ngay một cái giếng bỏ hoang cũ , tất cả cùng tiến vào nơi tối tăm và lạnh lẽo nhất thế giới:Vùng đất của những linh hồn. Trước mặt họ là con sông Xtich đen tuyền, âm u, lạnh lẽo. Có 1 con thuyền duy nhất qua sông do Dusknoir chở. Lanin đến trình bày òoàn cảnh của mình xin Dusknoir cho qua:
_Haha, chở người sống sang ư? Chờ nước sông Xtích hết đen đi
_Là ngươi nói đấy nhé
Nói xong Suicune bắt đầu lội xuống nước, kì lạ thay dòng sông đen ngòm bỗng sáng rực lên và trở nên trong sạch vô cùng trước ánh mắt thán phục của mọi người.Dusknoir lập bập nói:
_Ôi, 3 vị thần thú huyền thoại, quả là tôi có 1 mắt mà như mù
Thế là Dusknoir chở mọi người sang sông. đến nơi, nó nói: "Tôi chỉ đưa các vị đến đây thôi, các vị có biết mình đang đi vào chốn nào ko?Chúc may mắn". Lanin nóng lòng đi tiếp thì thấy cánh cửa địa ngục, bên dưới có một con Houndoom đứng gác. Nó xông tới tấn công Lanin. Raikou xông ra:
_Để nó cho tôi
Đám mây trên lưng Rai kou tức thì biến tành một cơn mưa bao trùm lên Houndoom, làm suy yếu nó, sau cùng knock_out bằng chiêu Thunder. Entei mở cổng, một thế giới băng tuyết đập vào mắt họ, Lanin lạnh cả người. Bất chợt cậu thấy một hình bóng cậu đã chờ đợi từ lâu:
_Mẹ
Lanin chạy tới chỗ bà mẹ đang dang tay chào đón cậu. Cậu ôm mẹ vào lòng. Nhưng sao lạnh thế này? Lanin đột nhiên bị đóng băng lại.
_Tránh ra, nó là 1 con Froslass
Vừa nói Entei vừa phun Fire Blast cứu cậu vừa đuổi Frolass đi
_Đã bảo cậu phải luôn ở cạnh chúng tôi cơ mà
Lanin gạt vội nước mắt rồi đi tiếp. Bất ngờ cả bọn bị phúc kích bởi 1 đán Gastly, Haunter, Gengar...Suicune, Entei và Raikou tả xung hữu đột với bọn chúng. Khi cả ba quay lại thì Lanin đã biến mất!
Trong bóng tối, Lanin nhận ra con pokemon đã bắt cóc mình là 1 con quỷ nhỏ có ánh mắt lấp lánh như kim cương: "Sableye".Nó đặt Lanin xuống:
_Tôi đã nghe về chuyện của cậu, tôi sẽ giúp cậu đến gặp Ngài Giratina, đổi lại cậu phải hứa giúp tôi 1 việc
Lanin vì nóng lòng nên đã đồng ý
_Tôi muốn khi Giratina dẫn cậu vào Tinh Linh Thánh Điện, khi ra, cậu hãy để cửa hở.
Lanin chấp thuận. Sableye chỉ đường cho cậu rồi lủi vào bóng tối. Lanin đi tiếp thì bất ngờ, có khí độc từ lòng đất phụt ra(SO2, SO3, H2S...)
Lanin nín thở nhưng không kịp. Đ1ung lúc đó, bông hoa trong túi áo cậu rực sáng, hơi độc bị nó hút hết vào. Nó sáng ngày càng mạnh và bùng sáng sáng dữ dội
_Seed Flare
Ánh sáng đó soi rọi khắp âm ti lạnh lẽo. Suicune, Entei, Raikou tìm được cậu. Đúng lúc đó có tiếng nói cất lên
_Chào mừng các vị khách đến với thế giới của ta!
chap sau:Giratina


























 
Chap 22: Giratina

Lanin ngước nhìn lên và sợ hãi: Một con rồng lớn có đôi cánh màu đen, nó có nhiều chân nên nhìn như 1 con rết khổng lồ. 3 con thú huyền thoại cúi mình xuống:
_Kình chào Giratina, vị vua của Thế giới Siêu Hình, chúng tôi lặn lội đến đây với mục đích xin ngài giúp đỡ


Thế nhưng Giratina không chú ý đến lời của Entei, Nó bay xuống nhìn vào Lanin:
_Bông hoa đó, xem ra ngươi đã được cả Celebi, Suicune, Entei, Raikou giúp đỡ phải không? Ta tự hỏi một con người nhỏ bé như ngươi sao lại nhận được sự giúp đỡ to tát đến thế? Trong khi ta, là đứa con cuối cùng của Arceus lại bị bắt đi cai quản chốn âm u lạnh lẽo này một mình?




Lanin không biết nói gì, đứng trước một con pokemon to lớn thế này, cậu không tránh khỏi run sợ. Chợt cậu ngửi thấy mùi hoa đang thơm tràn trề trong túi áo, niềm hi vọng của Lanin trỗi dậy, cậu mới trình bày cho Giratina nghe hoàn cảnh của mình:
_Xin thần Giratina hãy trả lại mẹ cho cháu. Mẹ con cháu rất cần nhau. Xin ngài hiểu cho?
_Ta không hiểu tình mẹ con của các ngươi là gì. Và mi cũng nên biết không bao giờ có việc người đã khuất trở lại dương gian được, hãy về đi!
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Giratina, 3 con thú huyền thoại biết đã ko còn hi vọng. Riêng Lanin vẫn tiếp tục van nài. Bất chợt bông hoa Glacidea của cậu rực sáng. Một vầng hào quang lan tỏa khắp nơi trước khi hình thành nên con pokemon xinh đẹp::"Celebi". Celebi bay đến nói với Giratina:
_Giratina, ông đừng vi cay cú chuyện của ông mà nhẫn tâm trước số phận cậu bé này. mọi thứ tồn tại trên đời này đều có mục đích cả. cậu bé này đã vượt qua bao nhiêu khó khăn, gian khổ, chẳng lẽ cho cậu bé gặp mẹ mình cũng là việc quá khó khăn với ông sao?
_Grumm...Thôi được, ta sẽ giúp thằng nhóc nhưng chuyện này chỉ có 1 lần thôi, hãy nhớ đấy. Phán quan Shedinja, tra sổ!


Một con Shedinja lù đù tra tên người mẹ. Giratina sau đó liền chở Lanin đến Tinh Linh Thánh Điện. Những con Driblim dẫn đường cho họ.
Bước vào chốn này, Lanin ngạc nhiên khi thấy có vô vàn ngọn nến, mỗi ngọn ghi tên một người. Chỉ cần Giratina dùng Luminous wind thì nến sẽ tắt, kèm theo 1 sinh mệnh. Giratina bay lên bục cao nhất chạm vào viên ngọc Griseous Orb. cả Thánh điện rung chuyển. Kế đó Lanin thấy một ngọn nến đang sáng dần lên. Đó là ngọn nến có khắc tên mẹ cậu. Một làn khói bay ra và mang hình dạng mẹ của Lanin."Mẹ" Lanin lao đến ôm lấy mẹ nhưng cậu chỉ chạm vào sương khói.
_2 Người hãy ra khỏi đây, mẹ cậu sẽ theo sau và hãy nhớ cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được quay lại nhìn
Nói xong, Giratina bay ra. Lanin theo sau, nhớ lời hứa với Sableye
, cậu để cửa hở!
3 con thú thần hộ tống 2 mẹ con về với dương gian. Lanin đi trước , cậu cảm thấy mẹ lạ vô cùng, không nói với cậu tiếng nào cả.
_Mẹ ơi, khi mẹ trở về , mẹ cứ nghỉ đi, con sẽ nấu món canh măng mẹ thích
Im lặng...
_Hàng xóm cho nhà mình nhiều đồ lắm, mẹ ạ. Cuối năm, nhà mình không sợ thiếu gì nữa.
Im lặng...
_mẹ ơi, mẹ có biết không, con nhớ mẹ nhiều lắm, mấy hôm không xa mẹ mà con có cảm giác như đã mấy năm rồi không gặp, không được cầm tay mẹ, được mẹ ôm vào lòng, tối đến nghe mẹ kể chuyện.
Phía sau vẫn không có gì khác ngoài sự lặng im đến ghê người. Lanin rối bời, cậu vừa muốn quay lại xem mẹ thế nào, vừa lo lời dặn của Giratina.Đột ngột có tiếng gầm khủng khiếp như muốn xé toạc màn đêm vang lên. các Ghost pokemon hoảng hốt bỏ chạy tán loạn. Lanin trong phút chốc quay xuống xem mẹ thế nào. Hình hài người thân yêu nhất của cậu tan biến như mây khói.
_Không!
Kế đó Giratina bay ra quần thảo khắp nơi:
_Viên ngọc của ta đâu, kẻ nào đã lấy Griseous Orb của ta! Sableye đâu? Chắn chắn là nó, nó đã rình mò Thánh điện lâu nay rồi
Celebi xuất hiện:
_Giratina, dừng lại, cho dù ông tìm gì thì việc làm của ông đã khiến Lanin mất mẹ lần nữa. Ông tính sao đây?
Giratina quay lại nhìn thấy Lanin đang ngất đi bên dòng sông Xtich, nước mắt khổ đau không ngừng rơi trên má cậu. Giratina bình tĩnh lại, lúc này nó mới nhận thấy Người Mẹ quan trọng thế nào với một đứa trẻ, cũng như sai lầm nó đã gây ra.
_Tôi thật sự rất tiếc...Nhưng việc đã lỡ rồi. Mất đi Griseous Orb, tôi cũng không thể hồi sinh người chết lần nữa, thật không biết phải đền bù cậu ta thế nào
_Ông không làm được nhưng tôi làm được, Mẹ con cậu ấy sẽ tìm được nhau. Celebi nói
tập sau:Shaymin và những cánh đồng hoa bất diệt
 
Chap 23: Shaymin và những cánh đồng hoa bất diệt​
Ánh nắng mặt trời chói chang rọi vào làm Lanin tỉnh giấc. Cậu chợt nhận ra mình đang trong vòng tay ai đó, một vòng tay ấm áp, thân thương kì lạ. Cậu ngước nhìn lên. Người mẹ đang dịu dàng vuốt tóc cậu. Cả 2 mẹ con đang ở trên cánh đồng nơi Lanin hay chăn thả Mareep
ở đây, xa xa là nhà cậu trên đỉnh đồi. Cậu bé chợt nhận ra vây xung quanh mình là vô vàn bông hoa Glacidea xinh đẹp đang phủ kín cả cánh đồng lộng gió.Ngỡ như mình đang trong giấc mơ do Cresselia
ban tặng, Lanin véo má mình 1 cái. Cậu biết rằng đây không phải là mơ, Dây là sự thực, Mẹ cậu đã trở về. Lanin ôm mẹ vào lòng, sợ như mất bà lần nữa:
_Lanin con ơi, mẹ muốn con biết điều này. Đôi khi con đừng quá cố chấp mà giành lấy những thứ đã không thuộc về mình. Người ta ra đi là là để cho người khác có cuộc sống tốt hơn con à. Mà dù mẹ ra đi nhưng mẹ vẫn còn bên con đấy thôi: Cái áo con mặc, cái giường con nằm, cái tay con nắm, tất cả mẹ vẫn còn hình bóng mẹ đấy thôi. Và quan trọng nhất, mẹ vẫn còn ở đây cơ mà:
Bà đặt tay lên tim Lanin. tất cả kí ức về mẹ sống dậy ồ ạt trong cậu. Cậu không muốn mẹ ra đi chút nào nhưng quy luật của tạo hóa là vậy. Lanin biết cậu sẽ phải đối mặt với nó:
_Mẹ yên tâm, từ nay không có mẹ con sẽ cố gắng sống thật tốt. Con sẽ trở thành một mục đồng thật giỏi. Con sẽ kiếm tiền lên thành Athens học. Mẹ ơi mẹ nhớ bảo trọng.
Người mẹ cười hiền từ nhìn con, bà hóa thành hàng vạn cánh hoa bay phấp phới trong không trung. Lanin lặng lẽ nhìn những bông hoa. Celebi đáp nhẹ xuống vai cậu:
_Celebi, tôi thật không biết nói gì để cảm ơn cậu. Bây giờ đối mặt với sự ra đi của mẹ, tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều



_Không có gì đâu. Linh hồn của mẹ cậu giờ đã hóa thân trong từng cánh hoa Glacidea rồi, đây là việc tối thiểu tôi có thể làm

Lúc đó, Lanin nhìn thấy Giratina bay ngang qua bầu trời. Celebi lên tiếng:



_Có lẽ Giratina đã xin phép được Arceus rồi. Thế giới chúng ta sắm có thêm 1 legend mới

_Là pokemon nào vậy, Celebi?

_Trước khi tôi nói cho cậu biết, cậu phải trả lời tôi câu hỏi này lanin

_cậu có yêu quý pokemon ko?

_tất nhiên, pokemon là những tạo vật tuyệt vời. Chúng không biết tránh giành, ích kỉ như con người. Tôi thật sự rất yêu quý chúng

_Vậy cậu có yêu quý con người và thế gian này không?

Lanin thoáng nghĩ tới lão Laocoox nhưng cậu nhớ tới dân làng tốt bụng của mình:

_Vâng, Dù nhiều người có những tật xấu nhưng bản chất con người là yêu thương lẫn nhau, mẹ tôi đã nói vậy.

_Vậy cậu có yêu quý mẹ mình không?

Lanin im lặng, cậu nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của Celebi. Câu trả lời là "Có"

_Vậy thì hãy đến đây, người bạn đồng hành của ta, hãy để câu chuyện của cậu trở thành 1 huyền thoại.

Vô vàn cánh hoa Glacidea bao quanh Lanin

_Nhân danh Arceus vĩ đại, ta , Celebi, vị thần của rừng xanh tuyên bố, Từ nay, tên cậu là Shaymin, Con pokemon Biết ơn



Hoa bay đi, chỗ của Lanin giờ chỉ còn lại một con nhím xanh nhỏ tí, có 2 bông hoa hồng hồng trên đầu. lũ buterfree dập dờn quanh nó

_Cậu có nhận món quà này không?Lanin, nếu không đồng ý, cậu có thể trở lại.

_Celebi biết không, từ nay tôi có thể ở bên cạnh mẹ mình, mãi mãi. Hơn thế tôi sẽ còn mang hoa đi làm đẹp khắp nhân gian này nữa. Cảm ơn Celebi rất nhiều.

Nói rồi Shaymin đến chạm vào một bông hoa, cậu biến đổi thành dạng Sky form với đôi cánh trắng trên đầu. trong gió như có tiếng thì thầm:



_Bay lên đi, thiên thần nhỏ của mẹ!

Shaymin cất cánh nét mặt cậu rạng rỡ vô cùng những bông hoa Glacidea bay theo cậu, bay mãi bay mãi đến tậng thiên đàng. Rơi xuống trong vũ điệu Lunar dance của Creseilla và các Gardervoir
. Các legend thích thú chào mừng thành viên mới.kể từ đó, Shaymin trở thành vị thần hoa mang hoa đi khắp thế giới này. Còn Giratina có 1 cuộc nói chuyện với Celebi:

_Cậu bé được thế này xem ra tôi cũng bớt tội lỗi. Còn về Sableye
, có tìn đốn nó đang đến chỗ 1 con pokemon tên là Spiritomb!


_Spiritomb?Tôi chưa nghe bao giờ?Chắc phải hỏi lại Mew mới được.



Trong lúc đó, tại 1 hang sâu bí mật, Spiritomb đang cùng Sableye đang cười lên đắc thắng:

_Tốt lắm, mục tiêu tiếp theo còn Adamant orb và Luminous orb nữa thôi, Nhất định ta, vị Chúa Tể của Loạn Lạc và Sợ Hãi, sẽ khai thông được thế giới đó,The Contrary World!
 
Chap 24: Truyền thuyết Thánh nữ​
Những người hát rong lang thang khắp các thành phố thường hay kể vui cho nhau nghe câu chuyện về Cuộc thi tài giữa Lugia và Ho-oh. Một cuộc thi mà sau này đã gây ra một mối hiềm khích giừa 2 cường quốc lớn thời đó.
Truyện kể rằng, con chim phượng hoàng Ho-oh, vị thần ánh sáng rực rỡ, muốn chứng tỏ mình là kẻ tài năng nhất, bèn thách đấu với Lugia, con rồng bạc của bão tố. Lugia vui vẻ đồng ý. Cả hai thách nhau xem ai thi...hát tốt hơn người kia:em15:. Cuộc thi diễn ra bên một bờ biển xinh đẹp miền Địa Trung Hải với sự quan tâm của rất nhiều người và pokemon.



Ho-oh bắt đầu trước bằng một giọng ca hùng tráng ca ngợi sự rực rỡ của mặt trời. Tiếng ca của Ho-oh làm áất trời bừng sáng, Các pokemon tấm tắc khen ngợi. Đến lượt Lugia. Ho-oh nhìn Lugia với ánh mắt đắc thắng. Lugia bắt đầu cất tiếng hót. Cả không gian như lặng đi trước từng âm điệu nhẹ nhàng, sâu lắng. Lugia đã kịp ghi nhớ Khúc Khải Hoàn Ca của Arceus cất lên để ổn định thế giới sau khi bị 1 thiên thạch đâm vào và biến nó thành bài ca của riêng mình.Nhờ đó mà bài ca của Lugia gây ra một sức truyền cảm mạnh mẽ.
Đã đến lúc bầu chọn. mọi người và pokemon đều ló lắng vì bầu bên này thì sợ phất lòng bên kia.Vả lại cả 2 đều hát rất hay, cuộc bầu chọn phải mất cả buổi. Cuối cùng, kết quả được đưa ra: Lugia chiến thắng với số phiếu sát sao. Lugia tự hào nói:
_Đấy thấy chưa, Gà làm sao đọ được với Thiên Nga cơ chứ!!! /:)
Ho-oh tức điền lên, phun ra một quả cầu Fire Blast về phía Lugia.

Lugia nhanh nhẹn né tránh được. Các pokemon nháo nhào sợ hãi. Ho-oh đang muốn đấu với Lugia một trận cho bõ tức. Bất chợt nghĩ rằng chuyện này có thể tới tai các Legend khác, đặc biệt là Arceus. Ho-oh tức tối nói:
_Được rồi, Lugia, hôm nay mi thắng nhưng mi hãy nhớ lấy. Ta sẽ không bỏ qua đâu. Ta sẽ chọn ra trong số con người 1 kẻ thừa hưởng sức mạnh của mình. Kẻ Được Chọn của ta sẽ đấu với Kẻ Được Chon của mi để quyết định thắng bại giữa chúng ta, hãy nhớ đấy.
Nói xong, Ho-oh vỗ cánh bay đi. Lugia nhìn thao với ánh mắt lạnh lùng.Ho-oh bay thẳng về phía đông và lập nên Đông Quốc Easterno, đất nơớc của những đền đài cổ kính. Còn Lugia ở lại vùng biển đó và thành lập nên Tây Quốc Moniwest, đất nước của biển xanh và cát vàng.
Những nhà tiên tri còn đoán rằng, Kẻ Được Chọn sẽ là 1 cô gái. Họ gọi cô là Thánh Nữ. Tương truyền rắng Thánh nữ của Ho-oh sẽ có 1 vết xăm hình trái tim đang rực lửa(Heart Gold)còn thánh nữ của Lugia sẽ có hình con rồng bạc(Soul Silver). Họ còn bảo Thánh nữ sẽ quyết định vận mạng của cả hai đất nước đó.
Qua thời gian, Easterno trở thành một cường quốc hùng mạnh và bắt đầu nhòm ngó tới Moniwest. Câu chuyện của chúng ta bắt đâu khi vào một ngày đẹp trời, có 2 vị lữ khách từ phương xa tìm đến Tây Quốc Moniwest
 
Chap 25: Tây Quốc Moniwest​
Chàng thanh niên trẻ tuổi cưỡi trên lưng con Rapidash
xinh đẹp. Theo sau con ngựa lửa mạnh mẽ là một gã mặt mày cau có cưỡi trên con bò Tauros
. Chàng trai lên tiếng thúc giục:
_Nhanh lên nào Napu!Chúng ta sắp đến Moniwest rồi!
_Cậu Hein, đi chầm chậm thôi, chết lão này mất. Mà tôi thật không hiểu: Cậu giả bệnh, trốn cha cậu và mọi người tới chốn quái quỷ này, lại còn lôi tôi theo nữa
_Mấy khi ta được ra ngoài thế này?Cha ta đang bận điều động quân lính và trang bị cho pokemon. Đây cũng là dịp ta xem Moniwest là xứ như thế nào?Hãy nhớ chúng ta đang là lái buôn đi ngang qua đây thôi. Ông đừng để lộ đấy nhé
Cả hai đến một ngôi làng bên bờ biển xinh đẹp, đúng kiểu Moniwest. Cả hai đến một nhà trọ. Hein nhìn thấy trước cửa nhà có trồng hoa Glacidea. Chàng nghĩ:
_Shaymin chỉ ban hoa này cho nhà ai có lòng biết ơn sâu sắc mà thôi. Xem chủ nhà này thế nào.
Ra đón cậu là 1 bà cụ vẻ mặt phúc hậu. Cụ đon đả mời 2 người vào nhà và đặt phòng. Napu xin nghỉ vì mệt.Bà cụ bảo cậu cần gì thì cứ nói cháu gái bà đang ở ngoài biển. Tò mò, Hein cưỡi Rapidash đi xem thử mặt mũi cô ta thế nào.
Chàng đi về phía bờ biển và thấy xa xa có một cô gái đang ngồi đan lưới bên tảng đá cạnh bờ biển. Tay trái băng bó, chắc là do sợi cước đâm vào tay. Hein tiến đến và khẽ nói:
_Chào cô!
Thấy động, một đàn Wingull
vỗ cánh bay lên. qua đôi cánh trắng xóa của chúng, Hein thấy cô gái quay lại với 1 vẻ đẹp làm chàng sững sờ: Một bộ áo trắng, một bông Glacidea hồng bên tai, một mái tóc đen dài đung đưa trong gió, Hai đôi mắt biếc...Hein tự nhiên lắp bắp trước vẻ xinh xắn của cô gái:
_Xin chào...tôi là Heindrome...cô gọi tôi là Hein cũng dc. Tôi là lái buôn từ xa đến ở nhờ nhà trọ của...bà cô...
Cô gái nở nụ cười với anh, Hein bị "choáng" tập hai
_Chào anh, tôi là Emertis, anh gọi là Eme dc rồi, rất vui dc gặp anh
Hein ngồi xuống cạnh cô gái. Anh tìm cách bắt chuyện:
_Cô đang làm gì vậy?
_Tôi đang đan lưới cho ngư dân trong làng. Hi vọng Thần Lugia cho họ ngày mai thuận buồm xuôi gió. Mà anh có biết về Lugia không?
_Lugia là vị thần dc tôn kính ở làng tôi. Nghe nói thần đã lập nên cả vương quốc này. Lugia rất thích sai khiến bão tố và gió trời. Khuấy động bầu trời chưa đủ, thần còn xuống khuấy động đại dương. mà những cơn bão trong đại dương khủng khiếp hơn trên mặt nước nhiều
_Người Eaterno tôi biết thì lại tôn kính Ho-oh. Truyền thuyết nói rằng khi bầu trời bị phủ trong tấm áo đen của Darkai, và Creseilla đi về phía Tây trên con thuyền bạc của mình thì phương đông sẽ bừng lên trong ánh sáng của Ho-oh, thần đã ban phát ánh sáng và hi vọng cho thế giới này.







_Anh nói hệt như người Easterno đấy
_Tôi nghe nói thôi. Mà cha mẹ cô đâu?Tôi thấy trong nhà chỉ có bà cô thôi.
_Cha mẹ tôi đã đến Đảo Mơ rồi và đang sống hạnh phúc
_?!
_Người ta nói khi một người đi biển không về nghĩa là họ đã được Lugia đưa đến Đảo Mơ và sống cuộc sống vĩnh hằng ở đó. Từ bé tôi đã tin như thế và sẽ mãi tin như thế.



Nói đền đây, Emertis vôi quay đi để che dấu những giọt nước mắt của mình. Hein chợt hiểu ra và thấy thương cảm cho cô vô cùng. Để đổi đề tài, Emertis mời Hein xem con pokemon yêu quý của mình. Cô bước xuống biển và huýt sáo. Một con Dewgong to lớn và đẹp đẽ bơi đến gần và bắt đầu đùa giưỡn với Emertis.



Hein lặng nhìn cô gái trẻ chơi đùa với chú hải cẩu trắng trong hoàng hôn. Anh thấy bình yên vô cùng. Bất chợt từ xa có 2 con SHARPENDO tiến đến gần!


 
Chap 26:Chiếc lông chim bạc
Mọi người trong làng nghe có tiếng kêu cứu liền tức tốc chạy ra. Bà của Emertis hoảng hồn khi thấy cháu mình dc cậu Hein dìu vào bờ, khuôn mặt hai người vẫn chưa hết vẻ sợ hãi. Trên mặt nước là 1 con Sharpendo đang bị đóng băng bởi Ice beam, con còn lại bị thương, 2 vết vó của Rapidash in rõ trên mình nó.Emertis tỉnh lại và chạy đến chỗ bà:
_Ôi, sợ lắm bà ạ, Con cá mập Sharpendo đến dùng Crunch cắn vào Dewgong, nếu không có cậu Hein lao ra vật lộn với nó thì cháu đã nguy rồi.Cậu ấy còn bảo Rapidash dùng Bounce và FlameThrower để đuổi con còn lại nữa.
_Không có gì đâu, cô Eme. Nếu cô không nhanh trí bảo Dewgong dùng Rest tự chữa trị và phóng Ice beam vào Con Sharpendo đó thì tôi cũng chẳng còn đây đâu.:hjc:
Emertis ôm chặt lấy Hein, nói rằng cô cảm ơn anh rất nhiều, rất nhiều. Lão Napu đứng gần đấy tặc lưỡi còn Hein mặt đỏ bừng bừng lên. Đúng lúc đó, có tiếng kèn hiệu vang lên, mọi người đứng lui ra:Vua Lenig của Moniwest đang đến:
_Chào mừng vị anh hùng trẻ tuổi, những ai dám đương đầu với các pokemon nguy hiểm như vậy ở xứ của ta đều được xem là anh hùng. Hôm nay ta tuyên bố tổ chức 1 buổi lễ ở đây để chúc mừng cậu.
Chẳng hiểu sao lão Napu tái mặt đi. hein lâng lâng vì vui sướng . Tối hôm ấy, mọi người quây quần bên lửa trại. Thanh niên trong làng bắt đầu nhảy múa. Emertis mời Hein nhảy cùng. hein bắt đầu"Chẳng hiểu sao người Easterno lại nghĩ thế nhỉ?Rằng người Moniwest thô lỗ, man rợ?Họ tốt quá đi chứ"kết thúc buổi lễ, vua Lenig thông bao:
_Ta đã quyết định, cậu và người bạn của mình sẽ có diễm phúc được nhìn hấy Thánh Vật của đất nước chúng ta. Nhờ quyên năng kì diệu Lugia truyền vào đó mà bao nhiêu năm nay nước Easterno không dám xâm lược chúng ta. Hãy để nó ban phước cho cậu.
Nói rồi ông bảo người mang ra một chiếc hộp. Ông mở ra, mọi người ồ lên :Một chiếc lông chim Bạc(The Silver Feather)của Lugia!
Theo lời của Lenig, Hein đến chạm vào chiếc lông, một cảm giác thư thái truyền khắp người cậu. Đến lượt của Napu, Hein để ý mắt Napu sáng lên và mồm huýt sáo khe khẽ. Đúng lúc Napu chạm vào chiếc lông thì một con Crobat từ đâu xuất hiện. Nó bay khắp nơi, dùng Supersonic làm mọi người choáng váng. Quân lính tức tốc đuổi con Crobat đi. Mọi người nhìn lại, chiếc lông vẫn an toàn nhưng Hein thấy Lão Napu giấu cái gì vào áo rồi lủi đi mất.
suốt cả tuần hôm đó, lão Napu cứ trốn trong phòng, luôn miệng đòi về. Còn hein bắt đầu cùng với Emertis tham gia các hoạt động của dân làng như đánh cá, bắt Staryu, Shelter,...và tham gia vào các trò chơi vui nhộn. Từ khi sinh ra đến giờ, Hein chịu bao nhiêu là sự kềm tỏa, anh chưa từng được vui chơi thỏa thích thế này. Một hôm, anh đi tìm Emertis thì thấy cô đang ngồi cạnh bờ biển, tay cầm 1 cái vỏ ốc và bắt đầu thổi
Hein lặng đi bởi giai điệu tuyệt vời của bài hát, anh cảm thấy như có tiếng gió thổi, tiếng sóng trào, tiếng rì rầm của cỏ cây vạn vật trong từng giai điệu. Trước đây Hein đã từng nghe nhiều buổi hòa nhạc nhưng chưa từng nghe hay như thế.Emertis phát hiện ra anh và mời anh ngồi xuống:
_Bài hát anh nghe là một bài hát cổ xưa của đất nước chúng tôi, mẹ tôi đã dạy tôi khi còn nhỏ. Tương truyền đây là bài hát của Thần Lugia đã đánh bại Ho-oh trong 1 cuộc thi tài. Mỗi lần tôi thổi lên là lại thấy lòng bình yên vô cùng.
Nói rồi cô thồi tiếp. hein cũng thả mình vào tiếng sáo ấy. Bất chợt anh nhìn thấy xa xa như có con rồng màu trắng bay lên khỏi mặt nước"Lugia chăng?"Cái bóng ấy biến mất. Hein chợt nhớ mục đích của mình:
_Emertis, tôi đến đây muốn nói với em rằng tôi sẽ phải ra đi, cha tôi vừa có thư báo, có lẽ ngày mai sẽ phải khởi hành. Xin tạm biệt cô!
Emeris nghe xong không nói gì nhưng ánh mắt cô như sâu hơn, hơn bất cứ đại dương nào Hein từng biết.
Sáng hôm đưa tiễn, sau khi chào tạm biệt anh, Emertis bỏ chạy vào nhà. Anh đành cất vó ngựa ra đi. Đi một đoạn thì nghe thấy tiếng sáo văng vẳng vọng lại. mà sao đường hôm nay lắm bụi bay vào mắt thế nhỉ?
_Ngài Hein, theo như thư cha ngài báo, ông đã quyết định nhường chức cho ngài, từ giờ tôi nên gọi ngài là Đại Tướng Quân của Easterno !Xin chúc mừng
tập sau: Đông Quốc Easterno
 
Chap 27: Đông Quốc Easterno
Sâu trong những thung lũng mênh mông trù phú là một vương quốc có tên là Eaterno. quốc gia được bao bọc bởi những tòa thành rộng lớn, những ngọn tháp cao ngất trời, cao nhất trong số đó là ngọn Đông Tháp nơi thờ phụng Chim thần Ho-oh. Từ tòa tháp đó, Hein hướng ánh mắt suy tư và buồn bã về phía trời Tây. Đúng lúc đó, hoàng đế Brum đến vỗ vai cậu:
_Lâu lắm rồi ta mới gặp khanh, chàng trai trẻ ạ. Thật trùng hợp làm sao khi buổi lễ nhậm chức của cậu lại trùng với ngày sinh nhật thứ 16 của con gái ta. Con bé cứ nhắc tên cậu suốt.
_Nhân đây ta muốn bàn với cậu 1 chuyện. Từ nay napu không cần làm giúp việc trong nhà cậu nữa. Từ nay hắn sẽ phục vụ cho ta. Hắn đã lập công cho ta, giúp ta dễ dàng chiếm Moniwest hơn, có lẽ ta sẽ ban cho hắn chức gì đó
Càng nghe Hein càng không hiểu: Napu đã lập công gì?Tại sao mình ko biết?Lại còn chuyện xâm chiếm Moniwest. Phải ngăn ông ta lại!Thế nhưng Hein chưa kịp nói thì Brum đã lên tiếng:
_Nào, mọi người hãy cùng chào đón con gái ta, Công Chúa Apolla xinh đẹp!
Tất cả mọi người đều ngước nhìn: Từ trên bục cao , một cô gái kiều diễm, lộng lẫy trong bộ váy đỏ rực và các trang sức đắt tiền, khoan thai bước xuống. Thỉnh thoảng cô lại vuốt lông con Ninetales của mình, con hồ ly chín đuôi chốc chốc lại liếm vào bàn tay phải của cô, nơi có 1 cái bớt hình trái tim đang rực cháy(Heart Gold!!!!). Mọi người đều trầm trồ trước vẻ đẹp thần thánh của cô gái. Vua Brum lên tiếng:
_Xin chúc mừng sinh nhật lần thứ 16 của con, Apolla, con gái ta và cũng là Thánh Nữ của Easterno này! Nào mọi người, hãy cùng mở tiệc thôi.
Mọi người khiêu vũ và ăn uống linh đình. Brum gọi con gái và Hein ra một góc. Apolla mừng rỡ:
_Anh Hein, lâu lắm rồi không gặp
_Chào công chúa
hein đáp lại một cách hững hờ. Vua Brum lên tiếng:
_Hein này, cậu có thấy con gái ta xinh đẹp không?hở Vị đại Tướng Quân mới?
_Công chúa rất xinh đẹp thưa Bệ hạ
_Thế cậu có ý gì với con gái ta không?
Cả 2 không ngờ Brum lại hỏi chuyện này. hein luống cuống:
_Thưa, thần nghĩ mình không xứng đáng với công chúa. Vả lại , thần đã có ý trung nhân rồi.
_cái gì?Mi dám khinh thường con gái ta sao?
Nghe đến đây, Apolla bỏ chạy ra ngoài. Trước cái quắc mắt của Brum, Hein phải chạy theo xin lỗi. cả hai ra đến ban công lộng gió. Apolla bắt đầu trước:
_Anh thấy tôi xấu xí không xứng với anh phải không?
_Không đâu công chúa, cô rất, rất xinh đẹp. Chỉ là tôi thấy chúng ta nên làm bạn thì hơn
Apolla nhìn Hein với ánh mắt đỏ nước:
_Tôi nghe nói anh đã đến Moniwest phải không? Anh có biết tôi lo cho anh biết chừng nào không? 2 nước đang có chiến tranh, vả lại Moniwest là xứ sở man rợ, nghèo nàn, nguy hiểm, nhỡ anh có bề gì thì sao?
_Cô hiểu lầm rồi, cả mọi người ở Easterno hiểu lầm rồi. Moniwest là một thiên đường, nơi con người sống hòa hợp với Pokemon
Thế rồi Hein bắt đầu kể cho Apolla nghe về những tháng ngày tươi đẹp ở Moniwest, những làn gió, những con sóng, những con người, nhưng pokemon thân thiện. Apolla nghe kể say mê. Cô bắt đầu thấy thích xứ sở kì lạ này.
_Hay quá, ước gì tôi cũng được đi bắt Staryu như vậy. mà Phụ vương chắc sẽ không cho tôi ra ngoài đâu. Dạo này ông cứ chăm lo quân sự để chiếm Moniwest thôi
Có tiếng Brum vang vọng:"Và bây giờ, đây là món quà cậu Hein và cận thần Napu đã lặn lội từ xa về để đem đến cho con gái ta .Nhà vua kéo tấm màng điện thờ. Nó lộ ra chiếc lông chim Cầu Vồng (The Rainbow Feather) và Chiếc lông chim Bạc(The Silver Feather) hiện ra!
tập sau:nắng và gió


---------- Post added at 11:29 PM ---------- Previous post was at 11:27 PM ----------

Chap 28: Nắng Và Gió

Napu dõng dạc lên phát biểu:
_Hạ thần và ngài Hein đây đã vượt qua bao nhiêu gian khổ, lọt được vào đền thờ của của bọn Moniwest ngu ngốc. Trong khi Crobat của thần tử chiến với bọn chúng thì thần đã nhanh tay đánh tráo Silver Feather với 1 chiếc lông Peliper bình thường đánh bóng. Thế là thần đã lừa được bọn chúng và mang về đây tặng vật cao quý này.
Hein tức điên lên vì mưu mô thâm hiểm của Napu và câu chuyện bịa đặt của hắn. Hein nhìn gã với ánh mắt giận dữ nhưng Napu thản nhiên như không, hắn đã không còn dưới trướng của chàng nữa. Vua Brum cười vang:
_Trước đây các cuộc tiến công của ta đều bị Lugia dùng bão tố chặn đứng. nay chiếc lông đã ở đây, Moniwest không còn nhận được sự phù trợ nữa. Mọi người hãy chờ xem. Nhất định Ánh nắng rực rỡ của Ho-oh sẽ thiêu đốt cơn gió mỏng manh của Lugia cho xem
_Nhân đây ta cũng thông báo. Quân ta hôm qua đã tiến công vào một ngôi làng của chúng và bắt về một số nô lệ. Apolla, con thấy con bé này có phù hợp làm người hầu cho con không?
Brum cho người dắt ra một cô gái, mình đầy thương tích. Hein chợt nhận ra:
_Eme!
_Ngươi quen nó sao?
Emertis mở mắt ra, trông thấy Hein cô thoáng ngạc nhiên và vui mừng"Anh Hein" Thế rồi Emertis nhìn thấy bộ lễ phục của anh, The Silver Feather, Napu, mọi người xung quanh gọi anh là tướng quân. Emertis vở lẽ, cô cay đắng nói:
_Xin lỗi, tôi nhìn nhầm người!:s29:
Hein như bị tạt gáo nước lạnh vào mặt . Anh muốn giải thích với Eme nhưng trước bao người, anh không biết phải nói thế nào.Vua Brum lại nói:
_Phải thế chứ, Đại Tướng Quân của ta sao lại quen biết 1 con bé nghèo khổ ở Moniwest được. Hein, ta có nhiệm vụ đầu tiên cho cậu đây, ngay sáng ngày mai hãy cùng cha mình dẫn đầu đoàn quân tiên phong cày nát Moniwest cho ta
Nói rồi hắn chỉ về phía cửa sổ, mọi người chạy ra nhìn: Những đàn quân đông đúc, vũ khí sáng lóa, những cỗ máy bắn đá hiện đại, những pokemon như Charizard, Carchomp, Camerupt...được mặc áo giáp, trang bị đến tận răng. Emertis bắt đầu rơi nước mắt khi nghĩ đến cảnh nay mai, đất nước mình yêu quý sẽ chìm trong biển lửa. Đột nhiên, Hein lên tiếng:
_Nhiệm vụ duy nhất của tôi...
_Là ngăn chặn cuộc chiến vô nghĩa này!
Nói đoạn, Hein rút kiếm ra và kề cổ Brum!
_Thưa, điện hạ, với tất cả lòng tôn trọng, tôi yêu cầu điện hạ hãy giải tán quân đội và chấm dứt chiến tranh. Hai nước chúng ta có thể cùng chung sống hòa bình với nhau, Chiến tranh sẽ chỉ làm khổ cho nhân dân mà thôi.
_tên phản nghịch, uổng công ta đã tin tưởng mi, người đâu, bắt lấy hắn.
Nhân lúc hoảng loạn, Emertis thoát ra, trong lúc giằng co với tên lính, chiếc băng tay trái của cô rơi xuống, mọi người nhìn thấy rõ: Một vết xăm hình Con Rồng Bạc( Soul Silver!)Napu hét lớn:
_Nó là Thánh Nữ của Moniwest, bắt nó lại!
Thế nhưng Emertis đã kịp chạy đến chỗ Thánh Điện. Emertis và Apolla gặp nhau, mặt đối mặt!!!đột nhiên Apolla cảm thấy một cơn tức giận không rõ nguyên nhân xuất hiện. Emertis chạy sượt qua và đến chỗ Silver Feather, cô nắm chặt lấy nó:
_Lugia, xin hãy che chở cho chúng con1:hjc:
một luồng sáng nổi lên làm mọi người lóa mắt, trước khi nhìn thấy một đôi cánh trắng muốt xuất hiện:
_Gia!
tập sau:Lugia vs Ho-oh(p.1)
 

Bình luận bằng Facebook

Pokémon Center

Pokémon Center Việt Nam

Cộng đồng Facebook của NintendoVN

Top