Thơ con ếch!
Buồn quá tự dưng viết ra bài này...
Khổ
Thân em bất hạnh vô cùng
Mới lên thành phố muôn trùng gian nan
Đi bộ sợ hỏng Con-vờ
Dốt con gắn máy, đành xài Giô-li (Jolie)
Ngỡ ông bán báo ăn xin
Trăm đô cho ổng, giờ ngồi oán thân
Nhà trọ kiếm cả trăm lần
Không có, đành phải nương thân hô-tèo
Máy lạnh, mình mẩy héo queo
Không chăn, áo ấm đành mua điều hoà
Ngồi đây mà nhớ quê nhà
Tối ngày ngoài ruộng, ngủ giường sập tre
Ở đây nệm mút êm re
Sáng ra ê ẩm. xương thì muốn cong
Lại thêm bốn bức tường đồng
La-phông kín mít, không còn tí hơi!
Ngỡ đâu chỉ có thế thôi
Ai ngờ ăn uống nhiêu khê lắm trò
Khi xưa nước mắm chan cơm
Giờ ăn hải vị, sơn hào...hỏng quen.
Tôm đồng nho nhỏ, vừa ăn
Tôm hùm thô kệch, há mồm...sái quai !
Mủ trôm, nước mát uống hoài
Giờ canh tổ yến sao tanh thế nào...
Ốc bưu, ốc đắng ào ào
Bào ngư, vi cá nhìn vào...muốn nôn.
Khi xưa rượu đế ôn tồn
Rượu Tây ừng ực vẫn còn...nhẹ đô.
Ăn, học có bạn có đôi
Ấy mà cũng gặp khối bề gian nan
Đầu năm học phí ngập tràn
Tiền lẻ không có, móc liều Visa
Thu chi ngoảnh mặt...đuổi ra
Ngân hàng xa quá, biết làm sao đây?
Thời may còn nhẫn hột xoàn
Bán được được chục triệu, hết veo ngay liền.
Như vậy chưa hẳn đã yên
Cái khoản sách vở nuốt tiền bạo hơn
Sách mới mắc quá, đành chào
Cắn răn, cắn lưỡi ship liều sách Tây
Khoản dịch coi khó nuốt đây
Trầy da tróc vảy được vài ba trang...
Từ điển lật muốn xụi càng
Xài kim từ điển, dễ dàng, lại nhanh
Học lâu đầu muốn nổ banh
Mạng thời không có, đành cày Console
Mất tiu con Pê-ết ba (PS3)
Lục đám X-bót (X-Box) chẳng ra thứ gì
Thời may còn chú máy Wii
Quần vợt một tí cũng là...thể thao.
Rờ mót quật bở hơi tai
Lăn đùng xuống nệm, trúng Pi-ét-pì (PSP)
Đau điếng, thẳng tay ném đi
Kéo mền, đi-ét (DS) nó...phi vô đầu!
Hết hơi, miệng cứ làu bàu
Thiếp đi, tỉnh dậy, sao mà...tiếc ghê
Khổ quá phải không pà kon :em34: