Bạn có bao giờ dành tình cảm cho một cái máy chơi game không?
Với tôi thì có đấy! Không biết vì ngày xưa gia đình tôi còn nghèo, tôi còn là học sinh hoặc túi tiền của tôi chẳng thể vươn tới bất kì một hệ máy chơi game nào ...Nên khi có được một trong bất kì hệ máy nào đó tôi dành rất nhiều tình cảm cho nó?!
Tôi đã rất vui
Tôi vẫn nhớ khi lần đầu tiên mua được chiếc GBA cũ xì từ một cửa hàng ở chợ trời- hổi tôi lớp 10 ,tôi đã dán đủ các loại đề can tôi thích vào máy để che đi những vết xước vết bẩn trên thân máy. Màn hình quá nát, tôi không thể thay nên phải bóc lớp nhựa ra để coi thẳng vào màn hình gốc và dán 1 lớp băng dính bảo vệ lên trên.
Những ngày tháng học sinh đó cùng với chiếc GBA (không đèn) tôi đã
...phiêu lưu qua mọi thế giới (Thế giới đầy nấm của Mario hay những hành tinh xa lạ của dòng game Metroid)
...vươn tới mọi ước mơ ( Dành giải vô địch bài magic , hoàn thành bộ sưu tập pokemon)
...và vươn tới mọi đẳng cấp (trở thành vua pháp thuật, đánh bai tứ đại thiên vương)
Hồi ấy bố mẹ tôi li dị.GBA đã làm cho tôi quên đi cuộc sống với nhiều nỗi buồn, nhiều điều không bao giờ muốn nghĩ đến và đối mặt.
Và tôi đã rất buồn
Khi tôi biết băng GBA mình mua dù giá khá đắt (150-200k vnd) nhưng vẫn chỉ là băng lậu. Theo thời gian viên pin trong máy sẽ hết và mọi thành quả, mọi thứ tôi có được trong 1 game sẽ chỉ còn là kỉ niệm.
Tôi biết có thể thay được viên pin nhưng rồi mọi thứ lại mất đi, tôi lại sẽ buồn.Vì thế tôi chẳng động vào GBA nữa...
Nhưng rồi niềm vui lại đến
Gần 2 năm liền không còn nghĩ về cuộc sống mộng mơ của GBA nữa , tôi chí cắm đầu vào học, vào thể thao...
Rồi khi tôi đã hết lớp 12 và chuẩn bị đi học ĐH ,người thân thưởng cho tôi một số tiền nho nhỏ. Thông qua internet tôi lần mò về người bạn cũ -GBA và tìm được một thứ là supercard miniSD.Nhờ may mắn tôi mua lại được 1 chiếc máy GBA SP khá rẻ . Từ đó tôi tìm lại được niềm hạnh phúc thủa nào.
Và nỗi buồn cũng chẳng chịu rời đi
Vì số tiền được cho không lớn nên tôi chỉ mua được máy cũ, cái gì đến cũng đến chiếc GBA SP hỏng hoàn toàn nút R.Tôi cố gắng hết mình tìm mọi cách và nút R cũng đã hoạt động lại. Đen đủi thế nào màn hình lại hỏng...Cuộc sống gia đình khi đó vẫn khó khăn .Tôi ko dám chạy đua nữa , tiếp tục việc học của mình. Niềm đam mê đành dẹp sang một bên.
Thời gian dần trôi khi tôi tích cóp mua được GBA SP ique thì chiếc supercard lại lăn ra chết...
Lúc đấy tôi nghĩ mình sẽ quên GBA đi
Forever
Bằng mọi sự cố gắng , đến nay tôi đã có một công việc ổn định, lương có thể nói là cao.Tôi đã tự sắm được cho mình PC, PS2, NDS Lite ,NDSiLL .Tất cả những hệ máy đó dù mua lâu hay mới mua gần đây tôi đều giữ rất mới. Máy luôn bóng loáng. Màn hình luôn được dán bảo vệ. Tôi luôn nâng niu dù cho tôi đủ điều kiện mua lại một chiếc y hệt khi chiếc máy đó lỡ bị hư.
Tôi nhớ game GBA lắm vì DS slot1 chẳng hỗ trợ GBA gì cả...nhưng may mắn rằng gần đây tôi đã sở hữu được 2 Ezflash 3in1 hỗ trợ tuyệt vời chơi GBA trên DS .
Tình cảm của tôi dành cho các hệ máy là như vậy . Đó là mặt tích cực của bài viết này tôi muốn nhắn nhủ với các bạn. Hãy luôn nâng niu chiếc máy thân yêu của mình. Vì nó đã âm thầm đem lại cho các bạn niềm vui giải trí, sự tự hào khi chiến thắng và khoe thành quả với lũ bạn, làm tan đi những sự bức tức và những nỗi buồn.
---------------------
Chính vì tôi là như thế nên tôi rất bực tức khi 3 chiếc GBA mình tặng những người tôi tưởng là đam mê hệ máy này...thì đến 2 chiếc bị đem đi bán lại.
Và tôi cũng rất bực tức khi mua phải 1 chiếc NDS Lite bạc cũ màn hình xước toe toét, nút bấm thì hay bị kẹp , bản lề thì nứt.
Tôi đã muốn bán chiếc NDS đó đi nhưng rồi tôi nghĩ chiếc máy thảm hại này sẽ về đâu. Tôi bật list game trên chiếc R4 của người chủ cũ : Với những tựa game đỉnh và file save đã hoàn thành khá nhiều game. Tôi tiếc cho con người đã đồng hành với chiếc máy này , cậu ta không hề biết trân trọng ...NDS lite bạc đó chỉ là công cụ và thứ để quăng quật.
Với những chiến tích đáng khâm phục ấy, tôi quyết định giữ lại và gắn bó với anh chàng NDS lite bạc này. Tôi đã vệ sinh toàn bộ, thay màn hình và nút bấm. Chàng lại bảnh bao và kiêu hãnh .Gia đình NDS lite nhà tôi lại thêm 1 thành viên nữa, cùng tôi và bạn bè bước vào những cuộc phiêu lưu vô tận đầy màu sắc
Cảm xúc của tôi là thế, còn các bạn thì sao ? Các bạn có yêu chiếc handheld của mình ko??? Các bạn đối xử với chiếc máy của mình thế nào. Hy vọng các bạn sẽ chia sẻ với tôi.
Với tôi thì có đấy! Không biết vì ngày xưa gia đình tôi còn nghèo, tôi còn là học sinh hoặc túi tiền của tôi chẳng thể vươn tới bất kì một hệ máy chơi game nào ...Nên khi có được một trong bất kì hệ máy nào đó tôi dành rất nhiều tình cảm cho nó?!
Tôi đã rất vui
Tôi vẫn nhớ khi lần đầu tiên mua được chiếc GBA cũ xì từ một cửa hàng ở chợ trời- hổi tôi lớp 10 ,tôi đã dán đủ các loại đề can tôi thích vào máy để che đi những vết xước vết bẩn trên thân máy. Màn hình quá nát, tôi không thể thay nên phải bóc lớp nhựa ra để coi thẳng vào màn hình gốc và dán 1 lớp băng dính bảo vệ lên trên.
Những ngày tháng học sinh đó cùng với chiếc GBA (không đèn) tôi đã
...phiêu lưu qua mọi thế giới (Thế giới đầy nấm của Mario hay những hành tinh xa lạ của dòng game Metroid)
...vươn tới mọi ước mơ ( Dành giải vô địch bài magic , hoàn thành bộ sưu tập pokemon)
...và vươn tới mọi đẳng cấp (trở thành vua pháp thuật, đánh bai tứ đại thiên vương)
Hồi ấy bố mẹ tôi li dị.GBA đã làm cho tôi quên đi cuộc sống với nhiều nỗi buồn, nhiều điều không bao giờ muốn nghĩ đến và đối mặt.
Và tôi đã rất buồn
Khi tôi biết băng GBA mình mua dù giá khá đắt (150-200k vnd) nhưng vẫn chỉ là băng lậu. Theo thời gian viên pin trong máy sẽ hết và mọi thành quả, mọi thứ tôi có được trong 1 game sẽ chỉ còn là kỉ niệm.
Tôi biết có thể thay được viên pin nhưng rồi mọi thứ lại mất đi, tôi lại sẽ buồn.Vì thế tôi chẳng động vào GBA nữa...
Nhưng rồi niềm vui lại đến
Gần 2 năm liền không còn nghĩ về cuộc sống mộng mơ của GBA nữa , tôi chí cắm đầu vào học, vào thể thao...
Rồi khi tôi đã hết lớp 12 và chuẩn bị đi học ĐH ,người thân thưởng cho tôi một số tiền nho nhỏ. Thông qua internet tôi lần mò về người bạn cũ -GBA và tìm được một thứ là supercard miniSD.Nhờ may mắn tôi mua lại được 1 chiếc máy GBA SP khá rẻ . Từ đó tôi tìm lại được niềm hạnh phúc thủa nào.
Và nỗi buồn cũng chẳng chịu rời đi
Vì số tiền được cho không lớn nên tôi chỉ mua được máy cũ, cái gì đến cũng đến chiếc GBA SP hỏng hoàn toàn nút R.Tôi cố gắng hết mình tìm mọi cách và nút R cũng đã hoạt động lại. Đen đủi thế nào màn hình lại hỏng...Cuộc sống gia đình khi đó vẫn khó khăn .Tôi ko dám chạy đua nữa , tiếp tục việc học của mình. Niềm đam mê đành dẹp sang một bên.
Thời gian dần trôi khi tôi tích cóp mua được GBA SP ique thì chiếc supercard lại lăn ra chết...
Lúc đấy tôi nghĩ mình sẽ quên GBA đi
Forever
Bằng mọi sự cố gắng , đến nay tôi đã có một công việc ổn định, lương có thể nói là cao.Tôi đã tự sắm được cho mình PC, PS2, NDS Lite ,NDSiLL .Tất cả những hệ máy đó dù mua lâu hay mới mua gần đây tôi đều giữ rất mới. Máy luôn bóng loáng. Màn hình luôn được dán bảo vệ. Tôi luôn nâng niu dù cho tôi đủ điều kiện mua lại một chiếc y hệt khi chiếc máy đó lỡ bị hư.
Tôi nhớ game GBA lắm vì DS slot1 chẳng hỗ trợ GBA gì cả...nhưng may mắn rằng gần đây tôi đã sở hữu được 2 Ezflash 3in1 hỗ trợ tuyệt vời chơi GBA trên DS .
Tình cảm của tôi dành cho các hệ máy là như vậy . Đó là mặt tích cực của bài viết này tôi muốn nhắn nhủ với các bạn. Hãy luôn nâng niu chiếc máy thân yêu của mình. Vì nó đã âm thầm đem lại cho các bạn niềm vui giải trí, sự tự hào khi chiến thắng và khoe thành quả với lũ bạn, làm tan đi những sự bức tức và những nỗi buồn.
---------------------
Chính vì tôi là như thế nên tôi rất bực tức khi 3 chiếc GBA mình tặng những người tôi tưởng là đam mê hệ máy này...thì đến 2 chiếc bị đem đi bán lại.
Và tôi cũng rất bực tức khi mua phải 1 chiếc NDS Lite bạc cũ màn hình xước toe toét, nút bấm thì hay bị kẹp , bản lề thì nứt.
Tôi đã muốn bán chiếc NDS đó đi nhưng rồi tôi nghĩ chiếc máy thảm hại này sẽ về đâu. Tôi bật list game trên chiếc R4 của người chủ cũ : Với những tựa game đỉnh và file save đã hoàn thành khá nhiều game. Tôi tiếc cho con người đã đồng hành với chiếc máy này , cậu ta không hề biết trân trọng ...NDS lite bạc đó chỉ là công cụ và thứ để quăng quật.
Với những chiến tích đáng khâm phục ấy, tôi quyết định giữ lại và gắn bó với anh chàng NDS lite bạc này. Tôi đã vệ sinh toàn bộ, thay màn hình và nút bấm. Chàng lại bảnh bao và kiêu hãnh .Gia đình NDS lite nhà tôi lại thêm 1 thành viên nữa, cùng tôi và bạn bè bước vào những cuộc phiêu lưu vô tận đầy màu sắc
Cảm xúc của tôi là thế, còn các bạn thì sao ? Các bạn có yêu chiếc handheld của mình ko??? Các bạn đối xử với chiếc máy của mình thế nào. Hy vọng các bạn sẽ chia sẻ với tôi.