Bây giờ mới đọc đc cái 2pic này.
Vội log-in vào thanks mỗi người 1 phát cái đã.
Lát rảnh viết tiếp
Nói là lát mà bây h mới có chút thời gian rảnh.
Tôi đến với game cũng từ khá sớm, khoảng 5,7 tuổi gì đó.
Dĩ nhiên cũng như nhiều người, trò chơi đầu tiên mà tôi chơi là xếp gạch trên chiếc máy Brick game. Hồi đầu những chiếc máy này chỉ có đúng 1 trò duy nhất, sau này mới đc cải tiến và chơi được nhiều trò hơn.
Tôi không nhớ nổi là mình đã mua và làm hư, làm mất rồi mua lại bao nhiêu cái máy brick game ấy.
Khoảng 2 năm sau, khi chiếc máy NES (hồi ấy k0 biết cái đó gọi là NES) đổ bộ lên nơi chúng tôi ở với chỉ duy nhất một tiệm game có, thì chính thằng bạn thân học chung lớp với nhau từ hồi lớp 1 đã dẫn dắt tôi đi vào con đường điện tử 4 nút này. Khởi đầu từ những game kinh điển như Terris, Super Mario Bros., Battle City, Contra...
Nó vốn là thằng thông minh nên chơi game rất giỏi, nhất là cái dòng Kunio. Nhờ chơi với nó, tôi cũng học được nhiều skill, nhiều mẹo để chơi game.
Hồi ấy, NES có giá là 1k/h, tôi và nó thường mỗi thằng góp vào 500đ để chơi chung, hoặc lúc nào đứa nào có tiền thì đứa ấy bao.
Để có đc 500đ ấy, buổi sáng mẹ cho 1k ăn sáng, tôi thường chỉ dám mua một chiếc bánh mì không rồi xin cô bán hàng chan thêm nước súp vào (hồi ấy bánh mì thịt giá chỉ 1k/cái) và ăn ngon lành khi nghĩ đến việc sẽ có 30 phút chơi game với 500đ tiết kiệm đc.
Hôm nào cảm thấy k0 đói lắm thì nhịn ăn luôn để tiền chơi game.
Nhưng đời đâu phải màu hồng, k0 phải lúc nào cũng có tiền để thỏa mãn cơn ghiền game, thế là tôi lân la ra ngoài tiệm game, chờ có đứa nào có tiền chơi mà chơi một mình thì xin chơi ké
nếu có quen biết thì chuyện đó k0 thành vấn đề, nếu gặp đứa lạ thì phải trổ ít skill wa màn giúp nó để nó tin tưởng mà cho chơi cùng.
Rồi tôi có một ông bác (chính xác là bạn đồng nghiệp của bố, nhưng vì hơn tuổi bố nên gọi là bác) nhà cũng khá giả, cũng có 2 đứa con trai gần bằng tuổi tôi và cũng mê game giống tôi. Ông bác rất chiều con nên mua cho 2 đứa một chiếc máy NES (giá hồi ấy đâu xấp xỉ 500k thì phải). Thế là vào mùa hè, rảnh rỗi là buổi trưa tôi lại sang nhà chơi ké với 2 đứa em.
Sau đó kinh tế nhà tôi cũng dần khá lên, và một chiếc máy NES với giá thành khi đó cũng k0 thành vấn đề với bố mẹ tôi nữa, nhưng dù nói thế nào thì bố mẹ cũng k0 mua, họ sợ tôi mải chơi quên học (mà tôi đúng là mải chơi thật
).
Cho đến một thời gian sau, với việc máy NES China ồ ạt đổ xô vào VN, kết quả là chỉ cần hơn 100k là có một chiếc máy để chơi rồi (cái máy màu đen xì, thiết kế nhìn như Sega Genesis). Nhờ đó, tôi dành dụm tiền mua đc một chiếc. Nhưng k0 dám công khai cho bố mẹ biết, nhân cái tủ TV có ngăn tủ ở dưới để đựng đồ, tôi liền nhét cái máy vào đấy, nối dây sẵn lên TV, chờ lúc nào bố mẹ đi vắng mới dám lôi ra để tôi và/hoặc con em gái chơi hoặc là thằng bạn mà tôi đã kể ở trên chơi cùng. Sau đấy là những ngày lùng băng game hay để chơi (băng càng ít trò càng đắt, đâu 5-6 chục k, trong khi băng dạng 9999-IN-1 chỉ khoảng 20k), mua có, chôm có
, trao đổi có. Chỉ biết là cuối cùng tôi cũng tích cóp đc tầm kha khá băng game, gần như đủ các trò hay nhất. (Mãi bây giờ tôi cũng k0 nhớ là mình đã cất chúng ở đâu hay cho ai rồi
).
Nhưng như các cụ đã nói, "cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra". Rốt cuộc rồi bố mẹ tôi cũng biết. Bố mẹ tôi cũng cho tôi chơi, nhưng chỉ vào trong dịp hè, vào năm học thì lại khóa lại và cất chìa khóa đi. Nhưng thế chưa phải đã hết, thỉnh thoảng bố lại tranh giành niềm vui với tôi, bố rất mê cờ tướng. Mà trình độ của bố tôi thuộc loại thượng thừa nên toàn đánh với ông già (cấp độ Hard, khó nhất trong trò chơi) nên tôi toàn đợi dài cổ.
Rồi làn sóng SNES (hồi đó quen gọi là điện tử đĩa mềm hay là máy UFO) cũng tràn đến, chưa kể Sega Genesis rồi sau đó là PS1. Những máy NES trong các tiệm game ở chỗ tôi cứ biến mất dần. Thay vào đó là những máy SNES mà những trò như Cú đấm ngàn cân, Ninja rùa, Song long ếch, Đá banh siêu sao... dần dần trở nên quen thuộc với chúng tôi. Chúng tôi lại say mê khám phá một thế hệ máy chơi game mới với nhiều điều hấp dẫn hơn và tốn nhiều tiền hơn (3k/h). Nhưng lúc bấy giờ chuyện tiền bạc k0 còn là vấn đề khó khăn nữa.
Chiếc máy NES dần thành của hiếm và bất hạnh làm sao, chiếc máy của tôi nó đã bị hỏng. Tôi k0 nỡ đem vứt bỏ nó, đành cất nó vào hộp rồi bỏ lên trần nhà.
Sau đó, chúng tôi đc làm wen với những chiếc máy tính và bắt đầu chơi game trên máy tính. Những chiếc máy NES và SNES dần trôi vào quên lãng.
Cho đến một mùa hè, tôi còn nhớ rất rõ đó là hè năm lớp 11, chuẩn bị lên 12. Thầy GVCN về quê với cô, chỉ có 2 đứa em ở nhà nên nhờ chúng tôi (gồm 5 đứa con trai chơi rất thân và học cũng khá tanh trong lớp) đến trông nhà và trông mấy đứa giùm.
Đó là một tuần mà thời gian của mấy đứa tôi gắn liền với việc chơi game NES do nhà thầy có sẵn. Do đông người và chỉ có 2 cái tay cầm nên chúng tôi chia nhau chơi theo hình thức thua ra (đấu đối kháng như Street Fighter) hoặc chết mạng là ra (như Contra). Tôi luôn là người trụ lại lâu nhất trong các cuộc tỉ thí đó. Một tuần lễ đầy ắp những tiếng cười với những trò chơi wen thuộc.
Đó cũng là lần cuối cùng, tôi có đc cảm giác lướt tay trên chiếc tay cầm 4 nút.
...
Cuộc sống cứ thế trôi đi, rồi tôi TN và vào ĐH.
Phần thưởng của bố mẹ là một chiếc máy PC cho riêng mình. Tôi say mê với những game như Diablo, Red Alert 2, Counter-Strike... những tưởng dấu ấn của những trò NES và SNES dần ngủ yên. Nhưng không, cho tới một ngày, lang thang trên mạng, tôi biết đến các trình giả lập NES/SNES. Thế là tôi đã có thể chơi thỏa thích những game mà ngày xưa còn dang dở, hay tìm lại cảm giác suýt xoa khi Mario nhảy chạm vào cây hoa biết cắn như thuở nào trên chiếc bàn phím máy tính. Cảm giác nó k0 đc như khi chơi trên tay cầm. Nhưng có chơi còn hơn k0.
Rồi NintendoVN ra đời, tôi lại vào đây để tìm những game hay, những ROM quen thuộc của NES/SNES. Tôi yêu cái cảm giác của ngày xưa chứ k0 có chút thích thú nào với NDS hay Wii.
Và bây giờ, tôi ngồi viết bài này trong khi vẫn đang chơi Modern Warfare 2, BattleField 2, Counter-Strike Source... nhưng NES/SNES vẫn thỉnh thoảng gợi lại cho tôi về một thời xa xưa ấy. Cái thời còn nhịn ăn để cùng Mario đi cứu công chúa hay giữ vững thành trì trước cuộc tràn xuống ào ạt của những chiếc xe tăng.