Trưa thứ bảy 27/10
Hôm qua chơi Pokemon tới gần một giờ sáng, sém làm rớt cái máy, chỉ tại cái lũ trainer, mình ráng lẻn ra sau lưng tụi nó mà nó cứ tóm được, mỗi lần bị tóm là thót cả tim, thế là...tỉnh ngủ được một tí
Bởi vậy mà sáng hôm nay ngủ tới 9h, không sao, cuối tuần mà, ngủ bù cho mấy ngày trước, bữa nào cũng lọ mọ dậy lúc 6h sáng, muốn "nướng" thêm cũng không được. Đời sinh viên là thế...
Đang......thì chợt nhớ quên lấy thẻ ATM, thế là phải bay đi, cắm cái máy cho nó sạc, mình về lại có cái chơi tiếp, he he
Ghé qua Nintendovn tí nào, xem cái thắc mắc của mình có ai giải đáp chưa. Uhm...Chưa! Thế thì edit thêm mớ nữa
Gì đây nhỉ? À, viết nhật kí à. Khà khà, gãi trúng chỗ ngứa rồi, đang cần lắm đây, bức xúc cả tuần rồi... Để xem, hôm qua...ông thầy Toán làm mình bẽ mặt trước cả lớp...Bài tập dạng mới toe có làm bao giờ đâu mà ổng lại nói này nói nọ. Chán, ghét cả cái trường, kỉ niệm ngày thành lập mà chẳng có chỗ cho tân sinh viên, toàn cho mấy lão ăn nhậu, thôi thì ở nhà chơi Pokemon có sướng không. Mà lại chán nữa, cái băng dởm lỡ tóm được con quý hiếm mà mất cái save thì... Ui trời ơi, chán.
Mà cũng công bằng thôi, mới tối này vô siêu thị tự nhiên có hộp bánh Custas dán nhầm giá, thế là lời được 7K, ke ke.
...Nhưng dù sao nó vẫn còn quá mắc... Thôi, để dành làm quà lúc về quê, mình ăn mì gói tiếp vậy...
Mấy giờ rồi nhỉ? Àh, 12h, đói quá, ăn gì đây...
Mì gói trộn cơm cho chắc bụng, bữa nay cuối tuần, làm hoành tráng tí, thêm cả trứng gà vào. Còn chiều...Thôi để chiều tính, biết đâu no quá khỏi ăn cơm chiều cũng nên.
Ây dà, quên mất, cái máy đang sạc ở nhà, cũng được gần 3h rồi, về không em nó "chai" thì khổ. Đời SV này chỉ có chú mày thôi, lỡ có mệnh hệ gì thì ta đây phải cày mì gói nữa.
Thôi tạm biệt nintendovn, khi khác mình lại viết tiếp. Viết cho người khác cùng đọc thế này lại thú vị hẳn, chứ bỏ vô cuốn nhật kí thì chỉ "một mảnh tình riêng ta với ta" tốn mực mà chẳng thấy giải tỏa được gì sất.
Giờ thấy vui hơn rồi, về làm một giấc cho quên đời đau khổ...
Người ta có bạn có đôi
Còn tôi thui thủi lẻ loi một mình...
Cái cảm giác này....chua xót quá...