04 - 03 -2009
Buổi sáng nay cũng như những ngày bình thường khác, trời lại đổ nắng trưa sau những giờ học thực tập. Đặt chân về đến nhà, vừa quăng tấm thân lên chiếc võng thì bác nhà đèn lại cắt điện đột xuất. Nóng thật, Abra ngủ thiếp đi lúc nào không biết ... Rào rào, rào rào rào ... khi mở mắt thì trời đang mưa, mưa rất to. Tuyệt thật! Chắc mọi người cũng nhớ ABra thích mưa đến mức nào. Không nói gì hết, Abra lập tức chớp mắt cho tỉnh rùi chạy ra sân thượng ngắm mưa. Những hạt nước li ti bị gió thổi táp vào da thật là thích ...
Đã 3 giờ hơn rồi, mưa cũng đã tạnh, đã đến lúc hoàn thành một số việc trong ngày. Lôi cái xe chạy qua nhà bác Bảo. Một giọng bùn ngủ cất lên bên kia đầu dây. Cũng đúng thôi, giờ này ổng đang ngủ đây mà. Khoảng vài phút sau, "anh chàng đẹp trai" xuất hiện trong chiếc quần jean, áo thun xanh. Choáng! Choáng! Choáng! Một cảm giác rất choáng ùa đến. Bác Bảo vừa tiễn biệt mái tóc cũ của mình và thay bằng mô-đen mới. Chậc! Nhìn cũng phong độ lắm.
Trên đường về sau khi đã ghé qua vài nơi nữa, Abra đắm chìm trong tiết trời dịu nhẹ. Cái nền trời màu xam xám mà mấy đứa bạn vẫn kêu là buồn ấy (có đứa cũng nói buồn, nhưng là buồn ngủ) đối với Abra lại đem lại những cảm xúc rất khác. Đó chính là sự thanh bình. Về tới nhà, Abra chỉ ngồi ngắm cái nền trời sau mưa đang chuyển dần sang tối ấy và hưởng thụ những lọn gió dịu nhẹ quất vào thịt da. Lúc đó, Abra cảm thấy cuộc sống đã cho mình rất nhiều, mình thật sự rất may mắn, thật may mắn khi ngoài những bận rộn, vội vã, ồn ã thường ngày mình vẫn còn những khoảnh khắc để trải lòng mình ra, tải nó vào với thiên nhiên, với gió trời. Phút giây bình lặng ấy thật tuyệt!
P.S: Vì chiều nay có trận mưa quá đã nên cảm xúc tuôn ra ...> viết bài này. Lý do thứ hai: đề nghị anh Bảo up hình mới cho mọi người chiêm ngưỡng. ^^