Mình đã đọc mấy cái kết của doraemon (ko phải của Fujiko Fujio) rồi : nào là nobita bị tâm thần, nào là nobita bị tai nạn, nào là doraemon bị hết pin ....
Theo mình nghĩ , mấy cái kết này "người lớn quá " trong khi truyện doraemon là truyện dành cho trẻ con. Mấy cái kết này phá nát đi hình ảnh doraemon giỏi giang, nobita hậu đậu, xuka thông minh, xeko mỏ nhọn, chaien nóng tính...
Một truyện mang tính giải trí, giáo dục đơn giản nhưng đầy ý nghĩa như doraemon có cần mấy cái kết bi đát như vậy không ? Theo mình nghĩ, cứ để doraemon tồn tại mãi như một câu chuyện không có hồi kết là ổn. Sẽ có nhiều truyện hơn, nhiều phim hơn về doraemon vì ý tưởng của con người chưa bao giờ cạn đâu. Lấy ví dụ cụ thể như phim Pokemon đó (từ 1998 cho đến nay ), thằng Ash Ketchum (nhân vật chính trong phim) cứ thế, chả thấy lớn tí nào cả ( theo wiki thì nó vẫn 10 tuổi từ ấy đến giờ) .
P/S:
@honquoc: -Nếu mình nhớ ko nhầm thì có tập nobita dọn dẹp phòng rồi gặp lại con lật đật ngày xưa mà bà nội tặng cho nó, nobita nhớ bà rồi nhờ doraemon trở về quá khứ gặp bà. Đọc xong tập này mình khóc quá trời. Thấy thương nhất là lúc bà dạy nobita đừng bao giờ gục ngã như con lật đật => Giờ nhắc lại cũng muốn khóc
-Còn có một tập nữa là nobita khi còn nhỏ ko biết là bà nội có của quý gì mà giấu mãi trong hộp. Sau này mới biết trong hộp đó là mớ hạc giấy mà nobita gấp tặng cho bà khi bà bị ốm. Bà còn bảo là đó là tấm lòng thơm thảo của cháu dành cho bà, bà sẽ mang theo lên thiên đường => Đoạn này mình còn nhớ như in.TT_TT
Theo mình nghĩ , mấy cái kết này "người lớn quá " trong khi truyện doraemon là truyện dành cho trẻ con. Mấy cái kết này phá nát đi hình ảnh doraemon giỏi giang, nobita hậu đậu, xuka thông minh, xeko mỏ nhọn, chaien nóng tính...
Một truyện mang tính giải trí, giáo dục đơn giản nhưng đầy ý nghĩa như doraemon có cần mấy cái kết bi đát như vậy không ? Theo mình nghĩ, cứ để doraemon tồn tại mãi như một câu chuyện không có hồi kết là ổn. Sẽ có nhiều truyện hơn, nhiều phim hơn về doraemon vì ý tưởng của con người chưa bao giờ cạn đâu. Lấy ví dụ cụ thể như phim Pokemon đó (từ 1998 cho đến nay ), thằng Ash Ketchum (nhân vật chính trong phim) cứ thế, chả thấy lớn tí nào cả ( theo wiki thì nó vẫn 10 tuổi từ ấy đến giờ) .
P/S:
@honquoc: -Nếu mình nhớ ko nhầm thì có tập nobita dọn dẹp phòng rồi gặp lại con lật đật ngày xưa mà bà nội tặng cho nó, nobita nhớ bà rồi nhờ doraemon trở về quá khứ gặp bà. Đọc xong tập này mình khóc quá trời. Thấy thương nhất là lúc bà dạy nobita đừng bao giờ gục ngã như con lật đật => Giờ nhắc lại cũng muốn khóc
-Còn có một tập nữa là nobita khi còn nhỏ ko biết là bà nội có của quý gì mà giấu mãi trong hộp. Sau này mới biết trong hộp đó là mớ hạc giấy mà nobita gấp tặng cho bà khi bà bị ốm. Bà còn bảo là đó là tấm lòng thơm thảo của cháu dành cho bà, bà sẽ mang theo lên thiên đường => Đoạn này mình còn nhớ như in.TT_TT