Thật ra tớ đùa thôi chứ cậu cũng ko cần tạo thêm clone để thanks đâu
Vả lại tự nhiên đang dịch bài lại chui vào đây hỏi cách register nick. Spam
Còn thêm Kieran và Marcia
Hai đứa tính tình cũng lóc chóc y chang nhau , hợp đôi lắm
Kieran &
Marcia
C Support :
K : Ho ho! Tôi rất thích khi được luyện tập với một kỵ sĩ ngựa bay. Nó làm cho tôi gia tăng sức mạnh vượt trội của tôi... Oh, có người rồi ! Marcia !
M : Huh ?
K : E hèm ! À... Tôi sẽ rất hân hạnh khi được... Oh, xin lỗi. Tôi quên giới thiệu mình. Tôi là --
M : Tôi đã biết anh sẵn rồi. Chỉ huy Tiểu đội Thứ Năm của đội Crimea Kỵ sĩ Hoàng Gia Kieran là anh. Tôi nói có đúng chứ ?
K : Sao cô biết tôi ? À đừng quan tâm điều tôi vvừa nói... Có phải vì tôi đã rất nổi tiếng sau trận đấu vừa qua ?! À ko, đó chỉ là bán kết thôi...
M : Um...
K : Hay là tôi làm hại cô gì à ? Cô tới đây trả thù tôi ư ?!
M : Khôôông...
K : Oh hô ! Vậy là câu chuyện về lòng can đảm của tôi đã phát tán ra các đất nước khác rồi ! Có thể cô biết có thời tôi quay một con nhện khổng lồ của... À ko...Cái đó hơi bốc phét. Nhưng điều đó có thể xảy ra...Để xem...Cũng có thể rằng...
M : Hey ! Đầu thịt !
K : Yaaa! Sa-sao ?! Đừng làm tôi sợ như thế !
M : Chúng tôi ai cũng biết anh cả. Anh lúc nào cũng "công bố" tên mình khi sắp chiến đấu. " Tao là một kỵ sĩ của Quân đội Kỵ Sĩ Hoàng Gia Crimea, chỉ huy tiểu đội thứ 5 Kieran ! Ngước nhìn tao và hãy khiếp sợ đi ! "
K : Hmm... À, vậy là đúng rồi...
M : Thế, tôi có thể giúp gì anh chứ ?
K : Huh ?
M : Bộ anh ko hỏi tôi gì hết à ?
K : Ồ đúng rồi. Ờ...hửm ? Tôi định hỏi cô cái gì nhỉ ?! Oh shit ! Có phải là... Àh ko, ko phải cái đó...
M : Tôôôốt. Được rồi, hãy đến gặp tôi lúc nào anh cần tôi....Sheesh ! Mình nghĩ bọn đội nón bảo hiểm có đầu óc lú lẫn...
B Support :
K : Marcia !
M : Oh, chào anh Kieran. Con ngựa của anh thế nào ?
K: Ồ ! Nó tốt hơn rồi ! Nhờ vào cô đấy ! Khi nó bị bệnh, tôi ko biết phải làm gì, nhưng...nhờ vào sự cứu chữa của cô đã cứu nó !
M : Tội nghiệp cậu nhóc ngựa đã bị mệt sau cuộc đua. Chúng ta đã chiến đấu khắp nơi rồi, đừng trách mắng tại sao nó xỉu. Hãy để nó nghỉ cho đến khi anh cần nó. Tôi chắc chắn nó sẽ khoẻ hơn.
K : Tôi ko biết về những điều đó, vì tôi chưa bao giờ vượt ranh giới của Crimea thân yêu. Tôi cảm ơn cô hết cả trái tim mình !
M : Pfff ! Làm ơn đi ! Việc đó ko có gì lớn lao đâu. Tôi từng thấy nhìu thứ còn kinh khủng hơn nhìu.
K : Tuy thế, tôi, kỵ sĩ của Quân đội Kỵ Sĩ Hoàng Gia Crimea, chỉ huy tiểu đội thứ 5 Kieran , sẽ trả ơn lại cho dù...
M : Này ! Anh chàng ! Tôi nói rồi, cảm ơn cũng ko cần thiết đâu. Tôi chắc chắn chúng ta sẽ gặp phải chuyện gì và anh sẽ giúp tôi và ... Ờ... ít ra, tôi nghĩ nó có thể xảy ra... Cho nên anh sẽ giúp tôi khi tình huống ấy xảy ra... nếu nó xảy ra.
K : Ko cần phải nói gì nữa đâu ! Tôi sẽ làm thế bằng mạng sống của tôi !
M : Làm ơn ! Giữ mạng sống của anh đi ! Oh, điều đó nhắc lại tôi... Có phải anh mún hỏi tôi điều gì ở ngày hôm trước ko ?
K : Oh, điều đó... Thật ra, con ngựa của tôi lại bị bệnh rồi, tôi đã quên điều tôi nói lúc trước rồi... Nhưng, với cây rìu của tôi, tôi thề sẽ --
M : Hãy giữ câu rìu của anh lun đi ! Ôi giời ạ, tôi ko thể chịu nổi với hắn nữa !
A Support :
M : Kieran !
K : Oh, Marcia !
M : Con ngựa của anh khoẻ hẳn rồi ! Tôi rất vui.
K : Ừ, nhờ cô đấy. Để tôi cảm ơn cô lần nữa ! Chính tôi, Kỵ sĩ của Quân đội Hoà--
M : Ô ngốc ạ ! Ko phải thế chứ ! Đừng làm thế nữa ! Xì... Nói xem, cái xô đó để làm gì vậy ?
K : Tôi sắp tắm con ngựa của mình. Nó ko đc chải chuốt lâu lắm rồi. Vả lại, trong cuộc hành trình của tôi, con ngựa của tôi làm việc khá chăm chỉ. Tôi sẽ đối xử tốt với nó.
M : Aw, thật ngọc ngào !
K : Sao thế ?
M : Anh thương yêu con ngựa của anh ! Điều đó thật tốt ! Tôi nhận thấy anh anh hơi bị bận vì làm những việc khác hay bận để ý đến việc khác ý ...
K : Đối với tôi nó còn hơn cả 1 con ngựa bình thường ấy chứ... Nó là anh em của tôi ! Một số người , thậm chí một số Kỵ sĩ của Đội quân Crimea chỉ xem con ngựa của họ như vật dụng chuyển hàng hoá bình thường... Nhưng tôi ko nghĩ thế. Và thậm chí ko phải chỉ ngựa, áo giáp ! Rìu ! Găn tay sắt ! Giày ! Và... ờ... cả cái kho đồ này nữa ! Vũ khí đều là anh em của tôi !
M : Thật đáng ngưỡng mộ anh.
K : Ko phải đâu, Marcia ạ, nó ko có gì đáng ngưỡng mộ đâu. Đó đơn giản chỉ là cảm nhận bình thường.
M : Haha ! Tôi ko biết rằng anh có "cảm nhận bình thường" đấy ! Anh lúc nào cũng hay quên và cảm thấy phiền nhiễu khi thấy mấy món đồ khác...
K : Hứ ! À, tôi cũng ko thể nói tôi có thể đồng ý với cô ! Thật ra, có lần tôi đang chiến đấu ở khu Whippoorwill rộng lớn của Nam Crimea--
M : Tạm biệt, Kieran !