Hiz,hùi trc thế còn bây h coi bộ ông bạo dạn hơn àChuyện của anh Bảo làm em nghĩ đến chuyện hiện giờ của em . Tiếc rằng đến giờ em cũng ko bao thể nói chuyện với bạn ấy , đi chung đường với bạn ấy . Đi học toàn câu giờ để đc học cũng với bạn ấy ,đến lúc bạn ấy về thì mới chịu về có hôm 5 giờ mới đi học về . Không hiểu sao em và bạn ngày ngày càng có khoảng cách ,em muốn gần nhưng nó lại càng xa ...
Không hiểu sao ở nhà em thì em nghĩ rằng có thể bắt chuyện trong giờ để làm quen nhưng đến lớp thì lại chả nói được câu nào , chỉ nhìn thôi .Đến đầu tháng 9 thay đổi lịch học có nguy cơ em sẽ không học cùng bạn ấy nữa , thế là hết cơ hội .
Em vẫn nhớ buổi sáng ngày hôm đó , em đến lớp và thật bất ngờ khi thấy 1 bạn nữ rất xinh xắn . Không hiểu sao em có ấn tượng ngay từ cái nhìn đầu tiên ới khuôn mặt ấy ,đặc biệt là đôi mắt . Thế là từ đó em ôm mộng làm quen đến giờ . Dần dà học lâu dần em phát hiện bạn ấy có nụ cười cực "cute" . Và 1 hôm ông(vì em có họ với thày giáo lớp đó nên gọi là "ông") kiểm tra bài bạn ấy và bạn ấy không biết bấm máy tính . Thê là em đc gọi lên để dạy bạn ấy . Vốn dĩ là dân IT ,hướng dẫn cho bạn gái là nghề của em rồi nhưng lần này em cảm thấy thật thú vị , một cảm giác mà từ trước đến nay dù làm rất nhiều nhưng em vẫn không bao giờ có được. Thế nhưng vẫn chẳng nên cơm cháo gì . Em và ạn ấy vẫn là 2 người xa lạ
Mình trẻ kon thì chỉ nên chơi game thui,khi nào lớn hẵng tính iu

Anyway,có GF cũng tốt
