Eliwood &
Fiora
Support C
Eliwood: Thế nào Fiora, cô đã quen với hàng ngũ của ta chưa ?
Fiora: Vâng, cảm ơn ngài Eliwood. Lính đánh thuê như chúng tôi thích ứng rất nhanh với mệnh lệnh mới.
Eliwood: Đúng vậy. Cô chả phải là quân thi mã của Ilia sao? Nhìn cánh cô xông trận tôi có thể hình dung đc chất lượng của họ như thế nào.
Fiora: Thật vinh dự khi nhận những lời khích lệ ấy. Tôi sẽ cố hết sức để ko phụ lòng tin của ngài.
Eliwood: Làm ơn, ko cần thiết phải trang trọng như thế đâu. Chúng ta đều bình đẳng, chiến đấu cho cùng một lý tưởng.
Fiora: Bình đẳng ư... Nhưng thưa ngài...
Eliwood: Tôi thích mọi người coi nhau như bằng hữu, bất chấp địa vị, giới tính hay tuổi tác. Chúng ta là bạn bè, và bạn bè ko gì thay thế đc.
Fiora:....
Eliwood: Cô trông có vẻ ngạc nhiên. "Lại một tên quý tộc ngây thơ với cả đám mây u ám trong đầu hắn", đại loại như vậy nhỉ?
Fiora: Ko, ko bao giờ. Tôi ko hình dung đc một lãnh chúa Lycia lại luôn nghĩ nhu thế.
Eliwood: Tất nhiên là cô nói sự thật. Tuy nhiên những lời ban nãy của tôi cũng ko phải dối trá.
Fiora: Ngài Eliwood. Tôi... ngài thấy đấy, tôi... cá nhân tôi thích ý nghĩa kiểu đó... có điều tôi ko tin nổi nó lại là thật.
Eliwood: Tôi sẽ nhận lấy điều này như một lời khen ngợi.
Support B
Eliwood: Nói nghe Fiora, cô là chỉ cả của Florina đúng chứ?
Fiora: Vâng. Cô ta là một cô gái e thẹn, luôn đề phòng những ánh mắt của mọi người. Khi cô ta đi thực tập, tôi rất lo lắng.
Eliwood: Cô quả là người chỉ tốt.
Fiora: Tôi mong là thế.
Eliwood: Cả 2 người đều là thi mã kị sĩ à? Ở Lycia rất hiếm thấy.
Fiora: Phải. Ngay từ bé chúng tôi đã quyết định trở thành thi mã kị sĩ. Tôi ko muốn đẩy đứa em của mình vào chiến trận, nhưng ở Ilia rất ít lựa chọn ngoài việc lính đánh thuê.
Eliwood: Tôi hiểu. Bố tôi cũng có kể rằng vùng đất Ilia quanh năm bao phủ bởi tuyết trắng, và cuộc sống ở đó rất kham khổ. Và vì rất nhiều người Ilia chọn con đường lính đánh thuê để mưu sinh, ko hiểu sao họ hay bị người dân xứ khác xem thường.
Fiora: Đúng... nhưng chả thể làm gì để thay đổi nó đc. Bất kể bao nhiêu nước mắt người dân chúng tôi tuôn rơi, tuyết ko hề tan chảy. Tốt hơn hết là chiến đấu và kiếm danh dự về cho Ilia, dưới danh tiếng thi mã kị sĩ.
Eliwood: Fiora, có thể nói cô có tinh thần trách nhiệm rất cao, nhưng cũng ko nên quá nghiêm khác với bản thân. Nếu như cô làm việc quá sức và suy sụp, sẽ chả có kết quả tốt đẹp gì.
Fiora: Vâng, ngài cũng phải như vậy ngài Eliwood.
Support A
Eliwood: Fiora.
Fiora: Vâng thưa ngài Eliwood?
Eliwood: Tôi đã xem cô chiến đấu. Tôi sợ là cô đang làm việc quá nặng nhọc. Nên nhớ rằng nghỉ ngơi cũng quan trọng như chiến đấu.
Fiora: Cảm ơn ngài. Nhưng tôi là thi mã kị sĩ của Ilia. Mỗi khi tôi nghĩ đến người dân, tôi ko thể làm gì hơn ngoài chiến đấu ngoan cường hơn.
Eliwood: Cho dù...
Fiora: Thành tích của tôi ở đây sẽ phản ánh thực trạng của tất cả thi mã ki sĩ của Ilia. Cành nhiều nhiệm vụ hoàn thành thì tiền thưởng mà tôi mang về sẽ càng nhiều, và người dân sẽ sống sung túc hơn.
Eliwood: Thế còn hạnh phúc thì sao?
Fiora: Sao cơ?
Eliwood: Tôi biết quê hương của cô rất nghèo, và những trách của các cô đè nặng đôi vai, nhưng đừng vì vậy mà quên đi quyền đc hưởng hạnh phúc của riêng mình. Nếu cô hy sinh vì đất nước kiểu ấy sẽ ko có lợi gì, sẽ chẳng ai cảm thấy hài lòng.
Fiora: Ngài Eliwood:
Eliwood: Tôi xin lỗi, có lẽ tôi ko nên chen vào. Nhưng nhìn cô như thế... tôi cảm thấy tôi nên nói ra điều này. Một người tài năng như cô mà ko tìm đc hạnh phúc... đó quả thật là một đều đáng tiếc.
Fiora: Tôi phải thừa nhận... đây là lần đầu tiên có người nói với tôi như vậy...
Eliwood:...
Fiora: Nhưng mà.... đừng nấn ná ở đây lâu.
Eliwood: Ừ, ừ tất nhiên.
Fiora: Tôi xin cáo lui trước.
Eliwood: A, đơi chút Fiora.
Fiora: Vâng?
Eliwood: Tôi muốn em ở gần bên cạnh tôi. Để tôi... để tôi có thể bảo vệ em.
Fiora: Ngài Eliwood... Vâng, em... em hiểu.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
---------- Post added at 11:45 PM ---------- Previous post was at 11:41 PM ----------
.
.
.
.
.
.
.
.
Jaffar &
Nino
Support C
Nino: ... Jaffar.
Jaffar: .....
Nino: Jaffar, em có thể hỏi anh vài thứ ko?
Jaffar: Gì thế?
Nino: À...ừm... Tại sao anh lại theo... Nergal?
Jaffar:...
Nino: Lần đầu tiên gặp em, lúc sau khi anh đến cùng với m..-ý em là Sonia và hội Hắc Nanh, nên em tưởng anh trong hội Hắc Nanh. Sau đó các đàn anh bảo rằng anh cùng hội với Nergal. Em chưa từng thấy mặt Nergal nhưng mà... nếu anh là hầu cận của Nergal thì anh hẳn phải là bạn Sonia?
Jaffar: Tôi đc lựa chọn bởi Nergal khi còn là một đứa trẻ. Hắn huấn luyện tôi trở thành Tử Thiên Thần. Tôi... ko suy nghĩa... ko cảm nhận. Tôi làm những gì đc lệnh... thế thôi.
Nino:...
Jaffar: Tôi vào hội Hắc Nanh với ý định thâm nhập họ, lợi dụng họ. Tôi có nghe đồn là Sonia cùng con gái cũng ở đây... Đứa trẻ đc huấn luyện bởi Sonia... tôi nghĩa cô ấy cũng là 1 người tương tự như tôi... Nhưng... lần đầu tiên nhìn thấy em, em cùng với anh em nhà Reed cười nói... dưới ánh sáng chới chang lung linh ấy... như thể đó là nơi em thuộc về...
Nino:...
Jaffar:... Tôi đã rất quan tâm đến em... Khi em cứu mạng tôi... Tôi nghĩ tôi đã có em... nhưng tôi ko thể làm vậy...Nino, đấy là lần đầu tiên tôi có... cảm xúc
Nino: Jaffar...
Support B
Nino: Jaffar!
Jaffar:... Chuyện gì thế?
Nino: Em muốn anh giữ cái này.
Jaffar:... Cái gì đây?
Nino: Đấy là kỉ vật lớn nhất đối với em. Đẹp không?
Jaffar:... Tại sao em đưa cho tôi?
Nino: Em muốn anh giữ nó.
Jaffar:... Vết nhơ trên sợi dây chuyền... đó là máu?
Nino:...ơ...ừm, phải... Nó có mùi tanh gì ko?
Jaffar: Ko, nó từ lâu lắm rồi thì phải. Có vẻ như ko phải là máu của em....
Nino: Đó là máu người mẹ thật của em. Nó bị vấy vào khi Nergal và Sonia giết bà....
Jaffar: Nếu vậy đây là một kỷ vật vô giá. Em nên giữ nó...
Nino: I thậm chí ko nhớ nổi mặt của mẹ em. Cho dù bà đã chết để bảo vệ em. Nên... em ko nghĩ em xứng đáng giữ nó.
Jaffar: Lúc đó em quá nhỏ. Làm sao em có thể nhớ nổi?
Nino: Dù vậy....
Jaffar:... Tôi sẽ chỉ tạm thời giữ nó, cho đến khi ....em sẵn sàng. Em là... em là... bạn thân nhất của tôi... Tôi sẽ luôn ở gần em... Em có thể giao phó nó cho tôi...
Nino: Bạn tốt? Anh thật nghĩ em như thế ư? Jaffar...
Jaffar:... Gì thế?
Nino: Cảm ơn! Cảm ơn anh, Jaffar! Anh làm em cảm thấy... vui quá!!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Support A
Jaffar: Nino, về chuyện lần trước...
Nino: Gì thế?
Jaffar: Tôi xin lỗi,... tôi ko thể giữ lời hứa...
Nino: Nhưng... ý anh là sao?
Jaffar: Tôi có nói là sẽ luôn là bạn em... và sẽ luôn ở cạnh em... nhưng có vài thứ đã thay đổi.
Nino: Không! Sao anh có thể? Đanh đã hứa! Chính anh nói mà...!!!
Jaffar: ...Thư giãn nào.
Nino: Cái gì chứ, tôi chỉ là gánh nặng của anh thôi à? Anh muốn thoát khỏi tôi chứ gì? Thế tại sao ngay lúc đầu lại cứu tôi? Tại sao lại đối xử tốt với tôi như thế!? Tại sao lại chiếm lấy lòng tin của tôi... để rồi... phản bội tôi?!
Jaffar: Nino, nghe này...
Nino: Jaffar tôi ghét anh!! Sao anh có thể ?!
Jaffar: Nino! Dừng lại!
Nino: Buông tôi ra!! Đừng đụng vào tôi!!
Jaffar: Anh yêu em...
Nino: !
Jaffar: Anh... yêu em...
Nino: Jaffar...
Jaffar: Đó là lí do anh ko muốn chỉ đơn thuần là bạn em. Anh muốn nói như thế...
Nino:.... Thật ư?
Jaffar: Trông bộ dạng anh giống đang giỡn à?
Nino:... Ko, nhưng... Chỉ là em khó có thể...
Jaffar:... yêu anh?
Nino: Ko! Ý em ko phải vậy. Ý em là... Jaffar, em... em cũng yêu anh.
Jaffar: Nino... sau khi chiến tranh kết thúc, chúng ta sẽ sống cùng nhau... Anh sẽ bảo vệ em... bằng cả tính mạng.
Nino: Phải... Hãy luôn sống cùng nhau....Jaffar...Đùng bao giờ bỏ em. Anh phải hứa.
Jaffar: Bằng cả trái tim... và cả danh dự của anh.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .