Làm thế nào để tập trung học được
Không có hứng thú học gì hết
Cả chiều chơi chả chịu làm bài, tối 10h mới mò đến sách vở, làm đến tận 12h đi ngủ sáng hôm sau đến trường uể oải. Làm sao để có hứng mà học từ 8h đây, ai giúp cái, tình hình là bị cám dỗ bởi PC, DS và truyện tranh nên rất là lười
Tự kiềm chế bản thân, óanh vào đầu mấy lần mà cũng ko bỏ được
ai có bí quyết gì hem?
Muốn ham học cũng không hẳn là dễ đâu.
Lý do chủ quan:
+
Tò mò, ham học hỏi: Game đang đến khúc gay cấn, còn cả tá bí mật thì làm sao mà bứt ra được
+
Tinh thần thiện chiến: Bọn nó có cả một đội POKéMON hùng hậu, mình không thể thua được (đã chơi hàng trăm giờ rồi, đừng nói là "chỗ đó em chưa đi, chỗ này em chưa biết" )
+
Ngựa quen đường cũ: bấy lâu nay cày game, thần trí bây giờ lơ lửng theo những truyền thuyết mất rồi, giờ cứ như tên nghiện thiếu thuốc, làm sao mà bứt ra dễ dàng được?
+
Cuộc sống tương phản: Trong game, ta là vô địch thiên hạ, quyền năng vô tận, còn ngoài đời ta là kẻ học hành bết bát, thất bại tràn trề. Thôi, cớ chi phải hao tâm tổn trí cho những thứ không đâu :em29:
+
Sĩ diện anh hùng: ta đây là thiên hạ đệ nhất Mario Kart, không khúc cua nào có thể ngăn được ta, hãy xem đâyyyy!! Óa!, sau cứ "dính chấu" hoài thế này, không được, mất mặt anh hào quá...
Đó chỉ là một vài lý do...mình thường mắc phải
. Nhưng suy nghĩ kĩ lại: tại sao mình thích cái này hơn cái kia? Tại sao chơi game vui mà học không vui? Tại sao chơi game dễ hơn học?
Nhưng nếu là một người ham học thì người ta sẽ có suy nghĩ khác: Game ghiếc là cái gì mà tụi nó mê thế nhỉ? Bỏ hàng triệu đồng mua một chiếc nhẫn làm từ...C#, C++, VB,... Tại sao sách hay thế này nó không đọc để mở mang kiến thức mà nó lại cứ vùi đầu vào cái màn hình nhấp nháy, vừa hao pin vừa hại mắt? Tại sao tụi nó không suy nghĩ thử nếu xài hết tiền của cha mẹ thì tụi nó làm gì ăn? Nếu nó đói thì nó có còn chơi nổi nữa không? Tại sao tụi nó đang sống trong thế giới thực mà lại cứ cắm đầu bàn tán những cái ảo tưởng?
Cái này có lẽ mỗi người một quan niệm, bởi vì cuộc sống muôn màu mà
Trả lời cho các câu hỏi trên:
_Mình thích cái này hơn cái kia bởi vì nó làm cho mình cảm thấy vui vẻ, thích thú, hài lòng.
_Chơi game thì mình có được quyền lực, mình
luôn luôn chiến thắng (dù sớm hay muộn
) và nhất là
mình không phải trả giá cho những sai lầm đã mắc phải, mình có thể
thay đổi định mệnh, mình có thể làm
bất cứ điều gì mình thích. Học hành mà loạng choạng thì coi chừng...
_Dù làm gì đi nữa thì mục tiêu của con người đều nhằm
thỏa mãn nguyện vọng của bản thân, cho dù đôi khi nguyện vọng đó
ảnh hưởng xấu đến người khác. Cái này chắc cũng dễ hiểu phải không? Lúc đi ăn trộm, ăn cướp có tên nào nghĩ đến người bị hại, nghĩ đến nhà đá đâu, toàn nghĩ đến mấy điếu Hê rô in thôi:rolleyes[1]:
Nói vậy chỉ cần mình xa rời mấy thứ kia là ổn chứ gì. Nhưng mà đời đâu có đơn giản
Lý do khách quan:
_Môn học chán òm, ông thầy dạy chán ngắt, hỏi ổng thì ổng cứ trả lời qua loa, bạn bè thì trả lời theo kiểu mua vui. Giờ mất cả tá căn bản rồi, gạch không có thì lấy quái gì xây nhà. Ghét! Bố cứ ở hiên nhà người ta, chừng nào ai đuổi thì đi, ra sao thì...từ từ tính
Đây là lý do phổ biến nhất.
_Cầm vở mở ra không thấy chữ đâu hết, toàn thấy mặt của ba má hầm hầm nhe nanh múa vuốt :em27:
_Vật lý thú vị thật, hay thật, he he...Ủa, cái quái gì thế này
Ủa làm sao lại như vậy được
Ủa cái công thức viết bằng ngôn ngữ gì thế này
? Ủa? Ủa? Ủa?......zzzZZZ
Vậy giờ phải làm sao?
Trị bệnh phải trị từ gốc.
_
Bước một: dọn dẹp Registry
Còn chơi game là vì...còn game để chơi. Bỏ hẳn một tuần ăn chơi trác táng, đao sạch về chơi 24/24. Chừng nào chơi hết rồi thì bỏ ra thêm một ngày nữa, chỉ việc ăn với ngủ, cóc làm gì cả.
_
Bước hai: Ép xung
_Sáng ngày cứ thủng thỉnh ra quán gặm bánh, uống cà phê, đọc báo. Cà phê sẽ làm cho đầu óc bị kích thích, giúp tỉnh táo. Nhưng nó chỉ nên dùng để khởi động lại bộ óc vốn đã bị thoái hóa thôi, còn nếu cái đầu đang chạy hết công suất, răng mòn, trục lõm mà còn tăng công suất thì coi chừng...
Như vậy thì không còn gì để lưu luyến rồi nhé. Giờ thì nên bắt đầu lại từ những chỗ mình đang vướng, cho dù nó ở tận...đầu chương trình. Đảm bảo phải hiểu, tránh học thuộc lòng, không hiểu thì phải làm sao cho hiểu. Một khi đã hiểu môn này thì những môn khác cũng nhẹ nhàng hơn, vì chương trình phân bố các môn liên quan, hỗ trợ lẫn nhau. Nên dùng những kiến thức mình vừa nắm bắt được dùng vào cuộc sống, chẳng hạn dùng các định lí vật lí để giải thích các hiện tượng, như vậy thì tư duy của chúng ta sẽ logic hơn, và bạn sẽ dần nhận ra rằng những công thức không quá trừu tượng nữa, bởi vì mình có thể tưởng tượng ra được. Một ví dụ đơn giản: tại sao đặt một vật lên một mặt phẳng thì tự nhiên có một phản lực ngược chiều và cùng độ lớn với trọng lực của vật? Tại sao mặt đất đứng yên mà lại có lực từ phía trong nó? Lúc này các bạn phải tự ghi nhận một khái niệm mới là phản lực, đây là một khái niệm đặc trưng cho
khả năng chịu lực của một bề mặt (điều này chả có ông thầy nào nói tới, toàn tự nghĩ ra thôi
). Nếu phản lực này nhỏ hơn trọng lực thì vật sẽ bị lún xuống, còn ngược lại thì vật sẽ bay lên.
Như vậy không hẳn lúc nào cũng phải hiểu cho tường tận đâu nhé, đôi khi phải biết ghi nhận một vài thứ, xem nó như là một khái niệm, và lại dùng nó vào giải thích cho cái khác.
Đó là cách học các môn tự nhiên, còn các môn xã hội thì hầu hết khá là "siêu hình", trừ môn sinh học.
Hiện nay mình thấy cách phân bố chương trình học chưa hợp lí, phương pháp giảng dạy thiếu khoa học và máy móc. Nhưng các bạn hãy cố đừng để bị nó ảnh hưởng mà hãy học theo phương pháp riêng của mình, đừng quá quan trọng điểm số. Mình từng bị mất căn bản môn Lý trong cả hai học kỳ. Cho đến tháng cuối cùng trước khi thi học kì, mình quyết định học lại từ đầu, bỏ qua những bài kiểm tra (thực ra là copy để tránh bị kéo điểm xuống thôi). Cũng may nhờ bạn bè giúp đỡ nên mình đã kịp lấy lại cân bằng, thậm chí còn vượt xa những đứa trong lớp. Lúc này bài thi học kì, tốt nghiệp, thậm chí là đại học cũng không thể làm khó mình. Các bạn thấy đấy, bạn bè rất là quan trọng, hãy cùng giúp đỡ nhau mà đi lên nhé.
Mỗi tội...từ đó về sau không thể học thuộc lòng nổi bất cứ thứ gì, thậm chí là mấy công thức. Bởi vậy môn hóa hơi bết. Giờ gặp giáo viên dạy hay nên chắc cũng "gỡ" lại dễ thôi, chỉ ngại mỗi ông thầy toán, mỗi lần hỏi là ổng nhăn nhó, chê này chê nọ, nản quá
P.S thông cảm, nói hơi nhiều. Bất bình vụ học hành này mấy tuần nay rồi, giờ nghĩ tới mấy ông thầy là hết muốn học :em03:
Còn ai đó mặc kẹt vụ gán ghép thì quên nó đi. Lo mà học hành cho đằng kia lác mắt. Ai chọc thì đừng có phản ứng, đừng thể hiện "ta đây có tật giựt mình". Chừng nào tình tình thế giới lắng dịu thì bắt đầu nối lại mớ...dây mìn. Làm cho nhẹ nhàng khéo léo, coi chừng nó nổ lần nữa thì banh xác ráng chịu!
Chắc tại vậy mà giờ chẳng có ai gán ghép tui hết